CON ĐƯỜNG YÊN TĨNH ... Con đường chạy cắt ngang vùng hoang dã Bên cạnh rừng xao xác những cành thông Mây cuối trời rao báo một ngày đông Cứ vần vũ dáng hình mây vũ tích Kiến trúc cổ còn đỏ từng viên gạch Chút rêu phong hiệu ứng vết thời gian Cửa đóng im như sống dậy cung đàn Thời cổ đại vọng vó câu đưa tiễn Cỏ bên đường sắc vàng khô vây quyện Như chưa từng hằn dấu một bàn chân Liên tiếp mấy ngôi nhà ấy hương lân Vẫn cửa đóng cài then trong đồng điệu Mãi im lặng xa khơi và dè bỉu Một thầm thì vang vọng cõi xa xưa Lại mượt mềm theo sóng gió ru đưa Làm tóc thông tơ thiều trong hoang vắng Nỗi chạnh lòng như dặt dìu vương nặng Mà không gian còn lại những âm thầm Chỉ gió thôi ngôn ngữ những lời câm Nhìn để biết để hòa lòng chay tịnh . |
Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]