Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013
ĐÊM CỦA HUẾ ...
Cứ mãi ngập chìm trong tất bật
Để rồi giây phút ngộ nơi đây
Mới hay định luật còn và mất
Chứng tích hằn sâu ở chốn này
Ôi Huế trăm năm là rất Huế
Đền đài cung điện nhạt phong sương
Trầm tư sùi sụt cùng nhân thế
Mà rất hàn lâm rất khác thường
Cũng đã một thời vang tiếng vọng
Từng canh trống lệnh nhịp từng canh
Cổng nhòa ánh sáng vương chiều sóng
Như giấc mơ xưa - vững lũy thành
Những dáng cây mềm theo thời khắc
Họa hoằn trong ánh sáng nhòa đêm
Mặt hồ im lặng yên hồn nước
Phản chiếu tư lương xóa bậc thềm
Hoài cổ để mà nghe lịch sử
Phân trần ngọn bút trách và khen
Đôi chân lãng bạt chiều du lữ
Cửa cổ Huế ơi dưới ánh đèn
Sau đó ngập chìm trong giấc ngủ
Cơ hồ thành quách đã vời quên
Chỉ nghe có tiếng hò mái đẩy
Từ mạn sông Hương cứ mượt mềm
Không thấy ánh sao trời xuống thấp
Để cho tiếng gió gặp sông hồ
Chiều đêm của Huế rơi từng cấp
Vào tiếng tơ lòng nghe buốt tê !
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]