CŨNG LÀ CÁI ĐẸP ... Một chút thôi cho mùa xuân sương khói Từ quê hương xa lắm vị hương nghèo Mà dễ chừng trong ấy những gieo neo Cái mỹ tục gom từng trang văn hiến Mái nhà trầm tư bay vào liễu truyện Gọi đôi bờ thắp lại một chân dung Buổi mai nào cành đào nở thẹn thùng Cái dáng ấy của hiên thềm con gái Bụi chuối gió te mầu xanh quan tái Như lạc loài trên cái rẻo quê hương Vòng đá vây quanh ôm kín cung đường Làm giềng mối cho ưu tư lo lắng Những bước chân đi như đang vương nặng Một mùa xuân làm huyền thoại khung trời Cái góc chân phương vây kín hồn người Làm rả rích những phím tơ ngọt mật Đỉnh núi mờ sương không còn cao ngất Lối đi về ôm luồng gió sang xuân Không nắng âm u giây phút bâng khuâng Trước cái đẹp âm thầm mà rất đẹp . |
Thứ Năm, 4 tháng 4, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]