MẦU NẮNG CUỐI CHIỀU ... Không có trăng để chờ đêm vọng nguyệt Mà bóng cây sũng ướt nụ hương tình Ánh chiêu dương trong gió nhẹ lung linh Mầu cam nhạt phôi pha mây quan tái Đỉnh núi cao biển mây chừ đứng lại Hôn lên từng ngàn lá với muôn cây Hơi rét lan man dìu dặt cung tây Theo hướng gió vào xô bồ tâm khảm Vứt bỏ hết rong rêu và bụi bám Để phong trần gạn lọc mấy vần thơ Giữa ngút ngàn mây trắng phủ đôi bờ Cứ âm vọng tiếng gót chân phiêu lữ Góc cạnh quê hương chiều sâu vần vũ Đan dệt vào nơi ấy sắc hương yêu Bóng dáng ảo mờ âm khúc tương tiêu Gọi thức dậy những tư duy phiếm ái Cũng chưa hết và cũng chưa dừng lại Nước đôi bờ còn xao xác mù khơi Chút hoang mê đồng vọng ở bên trời Mà khúc chiết từ cạn nguồn dâu kén . |
Thứ Ba, 2 tháng 4, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]