MẦU MÂY CHẠNG VẠNG ... Mình đang đứng bên song phòng dạ lữ Trong ấm nồng chiêm nghiệm bóng hoàng hôn An Giang ơi ! xao động cả tâm hồn Mầu sắc ấy bầu trời cao rộng ấy Khép chặt vòng tay phút giây mộng mị Như lạc vào giữa một cõi thiền không Đang ru rong từng nhịp phách tơ đồng Song hành gót vào hiên thềm dấu ái Thốt nốt thiên thâu một mình hoang dại Đang trầm tư cổ tích giữa âm thầm Bụi phấn tà huy ngôn ngữ lặng câm Làm bung vỡ không gian hương tình tứ Góc nhìn từ cái nhỏ nhoi dạ lữ Mà phong quang ra tất cả chân trời Mầu mây vân cẩu - thuật ngữ kia ơi ! Mình tròn ấm vòng tay trên sông nước Không tình cờ mà tự nhiên có được Buổi du nhàn để rong ruổi tình yêu Đầu cầu hoàng hôn kết nối tơ thiều Mà cũng đã lập trình bao hứa hẹn . |
Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013
TÌNH MẪU TỬ ... Hình ảnh ấy từ trăm năm còn lại Nơi miền quê xa lắm của sông hồ Một góc nhìn tất cả đã phân phô Mà vạn loại cùng chung trong dòng chảy Với mặc nhiên mà trầm hùng nơi ấy Bóng dáng tình con mẹ rõ từ xa Ánh mắt hồn nhiên tròn xoắn giao thoa Trao và nhận cái hương nồng ấm áp Mầu lông hoằng khai trắng đen rằn sọc Trên cành cây nặng trĩu những linh hồn Sự tuyệt vời như muốn đến mà hôn Dáng dấp ấy giữa bộn bề cuộc sống Chuyên chở hết để phút giây phong tống Vào dòng thơ trầm mặc vận quan hoài Để cho lòng gìn giữ mảnh gương soi Hai thái cực đã cùng chung thức hệ . |
MƯU SINH ... Dồn ánh sáng để thắp lên mạch sống Trên dòng trôi ngoài ấy của đại dương Một sát na ngần ấy của vô thường Mà lắng đọng biết bao là khắc khoải Trong tư duy hiện sinh và tồn tại Giữa thét gào giữa cuồng nộ phong ba Từng đường gân căng máu thắp gấm hoa Cho sức sống theo chiều dương thăng tiến Mẻ lưới sáng nặng nề từ lòng biển Đôi tay gầy khắc phục những lằn ranh Mái tóc đen dựng ngược sợi lung linh Chiều ánh sáng địa cầu đang rộ sắc Bỏ tay chèo lòng thúng trong khoảnh khắc Sự nhọc nhằn mà đầy ắp nguồn cơn Qua tầm nhìn còn có thể nào hơn Đã dừng lại những phút giây ưu Việt . |
BÊN BỜ KHÁT VỌNG ... Dù đang ở một phương trời không biết Mà hành tinh ghi lại một linh hồn Trong tự tình vun vén một mầu son Dù bão táp phủ vây và thạnh nộ Trong lau lách ngút ngàn và loang lỗ Dáng chập chờn hình bóng của xôn xao Bầu trời không nhìn được ở phương nào ? Đã dừng lại sau lưng nhòa tri kỷ Mái tóc đen rối bời mầu thiên lý Giữ khuôn trăng vành vạnh một hình hài Nhìn lũy thành dòng chảy xiết tương lai : Từng trang sách tiềm tàng bao ước nguyện Trong thảng hoặc như lạc vào Liêu Truyện Phút dần qua hựu tấn mấy ngôn từ Giữa bão bùng và giữa của chân như Vẫn thắp sáng cái đài trang đẳng cấp Linh hồn ơi ! tần phiêu nhiên xuống thấp Sẽ hòa lòng vào ấy những hanh thông Trong chốn xa hoa lẩn khuất mầu hồng Của khát vọng của giao thoa tư tưởng Dù chấm hết mà dặt dìu vô lượng Dòng thơ bày cặn kẽ một chân dung Gởi bay theo tất cả với vô cùng Bằng âm vận yên nhiên mà hồn hậu . |
Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013
LẶN SÓNG GIỮA CHIỀU . Sóng ngọc trải dài theo mặt nước Biển chiều im lặng nhuộm chiêu dương Xuồng về xa lắm nương theo sóng Cho kịp ngày đang tối chặng đường Mây biển hôn nhau đưa theo gió Dường như đọng lại phút chia xa Mây bay còn biển thì dao dịch Mà thoảng nhìn thôi rất thiết tha Cây đứng lá cành riêng mỗi dáng Cơ hồ tình tiết của tồn sinh Tay dừa buông xuống ru bên ấy Hình ảnh phiêu du gói lộ trình Mây nước trời cây chung gộp lại Tơ mành cảnh sắc buổi hoàng hôn Thời gian chợt đứng không trôi chảy Nhường lại cho thơ vọng giữa hồn . |
CHIỀU KIÊN GIANG ... Dương liễu giữa mùa đan tơ sợi Bên thềm biển mặn ướp Kiên Giang Dừa buông mái tóc bay kiều diễm Xào xạc canh khuya xác lá bàng Thuyền đã nằm im nghe thái võ Nổi trôi theo nhịp sóng trùng khơi Bóng đen vây kín từ đây đó Còn lại hoàng hôn bám góc trời Giây phút xao lòng mầu sắc ấy Đắp nền cho những nét phơi tranh Và thơ thảng hoặc theo ghềnh thác Đổ xuống dòng trôi mượt mấy canh Không hẹn mà cũng không mong đợi Lối đi chừng đó sẵn đường bay Lập trình từ thuở chung vai gánh Mộng ước du tiên đã nặng đầy . |
ĐỒNG LÚA CÀ MAU BUỔI SÁNG ... Ánh nắng triêu dương đổ bóng dừa Nằm trên mầu lúa thoảng hương đưa Đường viền dao dạt mầu xanh thẫm Có tiếng ru êm nhịp mẫu thừa Âu Lạc Cà Mau cuối nẻo đường Kéo dài vọng giác của quê hương Mầu xanh đồng lúa , mầu xanh biển Ghép lại chân dung đẹp thụy tường Thấp xuống mầu mây miết hải hồ Trên nền trời nhạt sắc phân phô Cắt lên mái tóc dừa trong nắng Vẫy gọi mười phương khách lữ đồ Lá rụng trên nền đất cỏ xanh Bên bờ nước chảy dáng vòng quanh Phù sa tích tụ ngoài muôn dặm Hạt lúa căng no những ngọn ngành Đơn điệu là đây mà rất là Tiềm tàng trong ấy những tơ hoa Kết lên quần thể thơ giao cảm Chiết xiển quê hương những lụa là . |
Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2013
HOÀNG HÔN TRÊN BIỂN ... Chợt nhớ bài thơ lầu hoàng hạc Hai câu cuối ấy - thậm thâm là ... Nơi đây gởi chút lòng Thôi Hiệu Lên nét quê tôi chút gấm hoa Rả rích dòng trôi sóng nguyệt cầm Dễ chừng vọng lại khúc triều âm Cánh chim lẻ bóng trong chiều muộn Tạo một không gian lạc cổ cầm Một vệt mây cam nét cắt qua Vầng dương vành vạnh dáng viên tà Mây âm âm bóng như dừng lại Khuất nẻo trời kia bóng cứ xa Nghệ thuật tự nhiên của thiên nhiên Phong thu mầu sắc rất tinh huyền Trên quê mẹ rất - và hoi hiếm Chỉ nặng dòng thơ với kiếp duyên . |
QUÊ TÔI - HOÀNG HÔN ... Phong nho vạn thuở lá cành tre Chiều xuống hoàng hôn sắp gọi hè Quê lắm , nhưng mà tha thiết lắm Êm đềm dìu dặt thoảng hương mê Bóng dừa tầu lá cũng vươn cao Trong gió ru đưa những xạc xào Chỉ một mầu đen và bóng tối Cái ngày còn ít gợn lao xao Vầng dương vàng sáng sắc cô liêu Vẫy gọi không gian rót lệ kiều Chẳng có mây trôi mà đứng lại Một mầu cam nhạt phím hương yêu Phút giây ngần ấy chỉ mà thôi Cẩm tú hồn quê tự thuở rồi Mỗi bước chân đi là mỗi bước Mặn lòng yêu mến dáng quê tôi Tre cành dừa lá cứ xanh xanh Đọng lại thơ nay dáng liễu mành Không thể - gót chân đang dừng lại Mà quên âm khúc - cổ hưng thành . |
Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2013
HOÀNG HÔN ... Sóng ngọc trải lên mầu nhòa hổ phách Mây hoằng khai hoạt họa một chân trời Sự lạnh lùng băng giá đến xa khơi Cứ tiềm thức một chân dung kiều mị Dòng nước phẳng gương đường cong khúc khuỷu Dáng cỏ hanh hao rọi bóng đôi bờ Giây phút ấm nồng dìu dặt say mơ Đang tiếp nhận giao thừa tranh tối sáng Cây xương xẩu vươn cành khô lãng đãng Như vần thơ hợp tấu khúc giao tình Hơi gió lùa trong không khí lung linh Dường nín thở giữa không gian tĩnh mịch Len lén cho dòng trôi kia xúc tích Nét nghiêu đề thị hiện dáng vần thơ Thỏa ước mong trong năm tháng đợi chờ Giờ bắt được hàn ôn qua ngôn ngữ Gót đôi chân tạo vòng xoay vô lự Buổi ghép vần dưới ánh sáng tà huy Ẩn hiện thiên thâu dòng chảy bước đi Là điệp khúc cho những ngày rong ruổi ... |
KHÚC ĐƯỜNG TRẦM MẶC ... Nhịp không gian đã trau tria diện mạo Sơn cước giờ trong vóc dáng đài trang Của hôm nay biến thể một cung đàn Để chắp cánh cho đường bay du lịch Đỉnh núi ấy sương mờ giăng cổ tích Dưới bầu trời cao lắm xám tầng mây Chút mầu hồng thoáng hiện trong gió bay Như mầu sắc liêu trai xưa ẩn hiện Những lùm cây bên đường xanh lưu viễn Dáng cọc còi trên nền đất hanh hao Im lặng nghe trong ấy những cuộn trào Trên gót bước đi về từ khắp nẻo Mùa tạnh ráo cỏ bên dòng khô héo Mà thắp lên trong ấy những hương thầm Toàn không gian tức tưởi một hòa âm Trong yên tĩnh mà vô vàn giai điệu Chưa đầy đủ vẫn như đang còn thiếu Cái hình hài gấm vóc của quê hương Mỗi bước đi hằn một dấu vô thường Để khép lại chân như tròn qũi đạo |
MÙA HOA SOAN ... Ta bỗng nhớ đến nhà văn Vũ Hạnh Gót chân ông dường đã bước nơi đây Rừng soan đào hoa trắng tím lung lay Theo cơn gió cuối mùa đang ru lạnh Thoáng ảo mờ bầu trời mây Cao Ngạn Thăng Bình ơi ! thật đúng nghĩa ngày xưa Âm âm nghe trong gió ấy mới vừa Tiếng dòng chảy sông Rù Rì vọng lại Nặng hành trang trên khắp miền quan tái Trong gió lùa thoang thoảng nhụy hương soan Điểm dừng chân trên một góc thôn trang Như thổn thức bổng trầm thơ điền dã Mối quan hoài hòa chung vào cây lá Mà lắng nghe chùng xuống một dư âm Đồi thấp nằm im muôn thuở âm thầm Nhấp nhô những bóng cây non sinh thái Buổi trở về còn ngoảnh đầu nhìn lại Cho tư duy gặm nhấm những băng tần Dù xa xôi dù chai sạn gót chân Vẫn hứa hẹn trở về trong mai hậu . |
Thứ Năm, 25 tháng 4, 2013
MỘT GÓC NGỘ THIỀN Mầu nắng pha lê suốt nhẹ nhàng Bên thềm cuộc sống cuốn triều sang Thân cây cô độc hoen mầu nắng Đầu vực xanh xanh cỏ ngút ngàn Cái nắng ban mai sáng ước mơ Trầm tư mầu sắc để ngây thơ Hong lên mái tóc kia mầu nắng Và phiếu từng trang giấy học trò Sương xóa bên kia một quả đồi Im lìm trong nắng rất xa xôi Cảnh quang như thể khoanh vòng lại Quanh gốc cây cao nhỏ dáng ngồi Ước nguyện gì đây một dáng thiền Ngây thơ kết hợp phút tiền duyên Phải chăng tay giữ lời kinh kệ Một góc chân như rạng khí thiêng Cành lá gần như trĩu xuống gần Cái mầu xanh nõn tỏa văn lân " Bồ đề tĩnh tọa cầu chân lý " Xóa hết nhiêu khê lấm bụi trần Một cõi vô ưu giữa thế đời Nhu hòa thi tứ nhịp đầy vơi Đong đưa nối gót mùa chay tịnh Góp nhặt trang thơ nẻo cuối trời . |
Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013
CON ĐƯỜNG YÊN TĨNH ... Con đường chạy cắt ngang vùng hoang dã Bên cạnh rừng xao xác những cành thông Mây cuối trời rao báo một ngày đông Cứ vần vũ dáng hình mây vũ tích Kiến trúc cổ còn đỏ từng viên gạch Chút rêu phong hiệu ứng vết thời gian Cửa đóng im như sống dậy cung đàn Thời cổ đại vọng vó câu đưa tiễn Cỏ bên đường sắc vàng khô vây quyện Như chưa từng hằn dấu một bàn chân Liên tiếp mấy ngôi nhà ấy hương lân Vẫn cửa đóng cài then trong đồng điệu Mãi im lặng xa khơi và dè bỉu Một thầm thì vang vọng cõi xa xưa Lại mượt mềm theo sóng gió ru đưa Làm tóc thông tơ thiều trong hoang vắng Nỗi chạnh lòng như dặt dìu vương nặng Mà không gian còn lại những âm thầm Chỉ gió thôi ngôn ngữ những lời câm Nhìn để biết để hòa lòng chay tịnh . |
KHÔNG GIAN SINH QUYỂN ... Mầu xanh , tím thở ra mùi sinh quyển Làm không gian như trong suốt pha lê Giữa rộn ràng vẫn tìm thấy say mê Và thanh thản trong ngút ngàn tất bật Nắng ru nhẹ đến những tầng lá thấp Chút dung môi làm phong nhụy mầu xanh Bóng tối tàng cây tơ liễu buông mành Như dìu dặt tiếng nguyệt cầm âm hưởng Xóa hết tư duy vo tròn ý tưởng Giữa men nồng tình ái giữa phiêu nhiên Cứ giao thoa kéo giây phút triền miên Để gạn lọc âm vần xanh sinh thái Dòng chảy thời gian phủ đầy quan tái Mà cơ hồ thấm đậm những hương mê Theo gót chân đi gọi gót chân về Luôn nặng trĩu dòng thơ mùa giao cảm Dù mái tóc đã vơi đầy sương bám Vẫn đong đầy dặm liễu với ngàn dâu Rừng lặng yên ngan ngát phút ban đầu Luôn ấn tượng gót thời gian tầng bậc . |
CÁI ĐẸP HOANG SƠ ... Trong ánh nắng sắc hoa đang rực rỡ Cống hiến đời những cái đẹp hồn nhiên Giữa hoang sơ mà vẫn thấy tinh huyền Một vẻ đẹp mỗi khi nhìn - xao động Đỉnh núi phía xa âm thầm phong tống Có mây vương làm lỏng phím đàn tơ Bầu trời cao trải rộng sắc xanh lơ Làm quan tái mầu mây trôi tản mạn Cây thảng hoặc một vài thân đứng thẳng Trong nắng nồng phong nhụy một cơ ngơi Sắc cỏ hanh hao hằn vết chân đời Như sùi sụt bên con đường mầu trắng Vị hương đưa trải dài theo chiều nắng Chút ngọt ngào man mác lén không gian Yên tĩnh như sóng ngọc dát men vàng Từng lớp mỏng một chân dung diễm ảo Nói bằng thơ chặng đường mờ vai áo Bụi quan hà phủ kín lớp chân đi Mà ấp ôm biết mấy nẻo phân kỳ Đang thắp sáng hành trang thơ nặng trĩu . | ||
Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013
ĐÊM CỦA HUẾ ...
Cứ mãi ngập chìm trong tất bật
Để rồi giây phút ngộ nơi đây
Mới hay định luật còn và mất
Chứng tích hằn sâu ở chốn này
Ôi Huế trăm năm là rất Huế
Đền đài cung điện nhạt phong sương
Trầm tư sùi sụt cùng nhân thế
Mà rất hàn lâm rất khác thường
Cũng đã một thời vang tiếng vọng
Từng canh trống lệnh nhịp từng canh
Cổng nhòa ánh sáng vương chiều sóng
Như giấc mơ xưa - vững lũy thành
Những dáng cây mềm theo thời khắc
Họa hoằn trong ánh sáng nhòa đêm
Mặt hồ im lặng yên hồn nước
Phản chiếu tư lương xóa bậc thềm
Hoài cổ để mà nghe lịch sử
Phân trần ngọn bút trách và khen
Đôi chân lãng bạt chiều du lữ
Cửa cổ Huế ơi dưới ánh đèn
Sau đó ngập chìm trong giấc ngủ
Cơ hồ thành quách đã vời quên
Chỉ nghe có tiếng hò mái đẩy
Từ mạn sông Hương cứ mượt mềm
Không thấy ánh sao trời xuống thấp
Để cho tiếng gió gặp sông hồ
Chiều đêm của Huế rơi từng cấp
Vào tiếng tơ lòng nghe buốt tê !
NẮNG SỚM QUANH HỒ ...
Mùa đông bên ấy nắng bên này
Khoảng cách dễ chừng chỉ phút giây
Mới biết thiên nhiên là lý thú
Một ngàn lẻ một rẽ đường bay
Hồ nước trong veo - nước cất mà
Soi mình dưới đáy ngắm từ xa
Một vầng đá dải dường trôi chảy
Từ thuở ngàn năm - rắc gấm hoa
Những bóng cây vươn họ của thông
Hanh hao trong nắng gió ru rong
Êm êm như những tơ vương phím
Vọng lại mùi hương nhụy cỏ đồng
Trời chẳng bóng mây sáng một vùng
Như đang ru lạnh chút mầu đông
Để cho ánh nắng mềm thi tứ
Và cảnh phong thu mãi ấm nồng
Một chút trời xanh một chút thôi
Như là cái cớ để vành môi
Diễm trang vào tứ thơ hồ hải
Khép kín vòng tay đẹp dáng ngồi
Rong ruổi phong nho tiếp cận miền
Giao hòa thanh thản với kỳ duyên
Bên hồ trong vắt thêm mầu nước
Trao gởi hương thầm chật vạn niên
Dù đã nhòa sương nặng mái đầu
Vẫn đan tơ sợi để cùng nhau
Buồng tim tái hiện từ xa lắm
Bên cạnh mặt hồ lắng đáy sâu
Trời vương mầu sáng của yêu đương
Rót hết dòng thơ cuối chặng đường
Là để sẻ chia niềm hữu hạnh
Hồ ơi ! giữ lặng mối tơ vương .
Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013
VỊNH CAM RANH ...
Vịnh nước êm đềm buổi nắng lên
Mầu xanh ngọc bích khó mà quên
Long lanh trong nắng theo làn sóng
Sườn đá trầm tư chắn bậc thềm
Dáng dấp trăm năm cứ đợi chờ
Những ngày trốn gió dặm xa mơ
Tới lui tấp nập bao thuyền lạ
Làm nước mầu xanh cứ khẳm bờ
Giờ buổi nắng hong trải cỏ cây
Ru rong theo gió thổi ngàn mây
Va vào sườn núi nghe xao xác
Âm khúc vang lên khúc nhạc gầy
Khóm lá hoang sơ phiếu sắc xanh
Mầu xanh tơ sợi dệt đan thành
Một vùng trời biển chan hòa sắc
Hoạt họa vào thơ những liễu mành .
RA KHƠI ...
Sắp sửa ra đi - cuộc hải hành
Không gian man mác nhạt mầu xanh
Cuối trời mây trắng vây bờ nước
Góc núi trăm năm một lũy thành
Dáng liễu đong đưa buổi sử kinh
Dường nghe trong ấy trống sân trình
Bài thơ Cư Dị xưa còn lại
Để nét mi cong suốt lộ trình
Trời rắc vần thơ mây trắng bay
Ru rong trong gió nhạc vơi đầy
Biển êm ngọn sóng tơ đan dệt
Từng sợi cài lên khắp đó đây
Buổi sáng Cam Ranh cứ mặn nồng
Trải dài giây phút hẹn qua song
Mầu trời còn đó vương cành liễu
Đã rẽ đường ngôi nặng giữa lòng .
Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2013
NỖI NHỌC NHẰN ...
Dáng mẹ Cùa ơi ! buổi nắng lên
Con đường đất đỏ ấy không quên
Bước chân chai sạn hằn lên sỏi
Vẫn bước phong thu xóa bậc thềm
Ngợp mắt mầu xanh của " kháng đô "
Của thời bôn tẩu vá dư đồ
Chạnh lòng trong buổi trời hong nắng
Tiếng hịch Cần Vương đã đắp mồ
Nhạt sắc mầu hoa nở vệ đường
Chút gì còn lại những ngày thương
Phố Cùa thuở ấy ai còn nhớ ?
Trong nắng hanh hao - sáo Rợ luồn
Khúc khuỷu đường đi mải miết cao
Bàn chân xào xạc sỏi hôm nào
Mà dường những bước chân hồi ấy
Của mẹ - bây chừ - nắng đổ sao .
Chiếc nón Triệu Phong hương sắc quê
Ngược dòng Thạch Hãn nước trôi về
Trên đầu mẹ đội che ngày nắng
Giữa quãng đường đong những buốt tê !
Viết hết lời đây để một ngày
Ngâm chìm suy tưởng giữa men say
Con đường khô nắng nhưng mà đẹp
Chứng tích thăng trầm dõi bóng mây .
THẢO NGUYÊN TRONG SƯƠNG SỚM ...
Thung lũng mầu xanh nõn thảo nguyên
Hơi sương lãng đãng chút hư huyền
Nắng mai ngậm lá cây sườn núi
Sâu lắng không gian của một miền
Dương liễu sóng đôi để liễu mành
Chan hòa phong nhụy với thiên thành
Tình ơi ! gởi gấm vào hư ảo
Trao nhận cảm hoài phút yến oanh
Những thửa cắt ô để rẽ ngôi
Góc tư hữu ấy tự lâu rồi
Nay thành thủy mặc chân phương cảnh
Dưới mắt nhân gian một góc trời
Một góc trời yên tĩnh giấc mơ
Mầu xanh mượt mắt tựa dòng thơ
Trải dài theo gót chân du lữ
Như vẽ từ lâu buổi đợi chờ
Là nét quê yêu của cạn nguồn
Mỗi lần bắt gặp cứ trào tuôn
Tứ thơ tự hiện qua tầm mắt
Như đẩy thuyền trôi gió cột buồm
Và đẹp làm sao tóc bạc mầu
Vẫn còn thanh thản để trao nhau
Niềm mơ ước muốn và du lữ
Trên mỗi bước đi mỗi sắc mầu .
Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013
QUẦN THỂ ĐÁ BÊN THỀM BIỂN ...
Trời trong xanh quá cao vòi vọi
Nên trắng làn mây trắng quá chừng
Sợi nắng rong đưa lên mặt nước
Những hòn đá lặng đứng rưng rưng
Mầu xanh của lá xanh trong nắng
Rung động tơ mành nhịp viễn phương
Như có bàn tay nào tác động
Bên thềm nước biếc gọi trùng dương
Trong veo dòng nước phiêu sinh sỏi
Tầng bậc băng hà mấy kỷ nguyên
Im lặng bên trời trong ánh nắng
Dường như âm vọng dáng không thiền
Phong rêu lớp đá xanh rong tảo
Trong nước trên thềm phiếu cảnh quang
Để mỗi bước chân về lữ khách
Trầm tư lắng đọng phút thư nhàn
Lắc đong thời khắc không gian ấy
Là để cho thơ nở nhụy mầm
Giữa cảnh biển trời như muốn nói
Cơ hồ từng giọt nhỏ âm âm .
BIỂN HOÀNG HÔN ...
BIỂN HOÀNG HÔN ...
Một buổi hoàng hôn đang nhuộm mầu
Vầng dương đã núp ở đằng sau
Trời mây trùng xuống hôn nền nước
Biển động ầm ào cuộn sóng xao
Đã nhuộm mầu đen trên lá cây
Và nghe trong gió những rắc lay
Âm thanh xào xạc lên khe khẽ
Cộng với sóng xô rộn cõi này
Xa lắm thuyền buồm trôi viễn khơi
Như dường khắc phục cái chơi vơi
Tà huy loang nước mầu cam sáng
Trong sóng mang theo chút sắc trời
Hai ánh đèn lay ngọn lửa mềm
Nhả làn khói mỏng tỏa êm êm
Phải chăng cái đích cho chân biển
Dừng lại hay đi trước bậc thềm
Trong phút tiêu dao cuối chặng đường
Tơ lòng lỏng phím giữa chiêu dương
Thơ trôi theo sóng theo ngàn sóng
Để đẹp thời gian tóc điểm sương .
Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013
TẢO THỬ MÃN THẢO PHƯƠNG ... Thử tảo thượng tùng mãn thảo phương Thiên thanh vân ảnh nhãn dao tường Kỳ hoa khởi sắc hy hy tập Dị diệp viên dung tiếp tiếp phường Cựu mộc lập thành lâm thậm thậm Ấu chi giai kết ảnh thương thương Cơ hồ tâm thức thi lưu lạc Kim nhật nhàn du thỏa thị thường Tạm dịch : NẮNG SỚM TRÊN CỎ NON ... Nắng sớm trên cao trải cỏ non Trời xanh mây trắng mắt mõn mòn Hoa nào đong sắc ôm vầng sáng Lá nọ vươn mình nhận nét son Cổ thụ đứng thành rừng rậm rậm Cành non gắn bó cuốn xanh tròn Dễ chừng tim dậy thơ rơi rụng Thỏa buổi du chơi của thói thường . |
THƯỢNG GIANG ... Phong nhuận thu thiên diệp tự hoa Nhẩn tân giang yếm tị yên ba Phàm thuyền phiên ảnh song song bạch Nhất phiến đan tâm cảnh dữ hòa Tạm dịch : TRÊN SÔNG ... Lá phong nhuộm sắc tựa như hoa Cấp bến sông che sóng khói nhòa Chiếu xuống thuyền buồm đôi bóng trắng Lòng này gởi gắm phút giao thoa . |
Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013
SẮP SỬA ĐƯỜNG BAY ...
Sắp bước vào chặng đường bay trùng ngộ
Đôi cánh căng bày tỏ sự âm thầm
Vô hình dung trong ấy cái đồng tâm
Về mục đích đang chực chờ phía trước
Mầu sắc hoa êm đềm và mà mượt
Không chân trời mang đậm chất hương mê
Mầu trắng tự nhiên định vị đường về
Đang xao xuyến niềm riêng đang thôi thúc
Đôi mắt tròn xoe hình hài viên ngọc
Thẳng tầm nhìn về nơi ấy xa xôi
Thời gian dừng lại cắt rõ dòng trôi
Cho nét đẹp thiên thần mà tĩnh mịch
Một chút mà thôi ngọc ngà hổ phách
Cứ đan xen giữa cái đẹp vô tình
Chắc một lần gặp ở giữa hành tinh
Cũng có lẽ chỉ còn thơ lưu giữ
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)