VÓC DÁNG BÌNH BA ...
Cũng là cái thực thiên nhiên
Mà trong khoảnh khắc là thiên khúc tình
Thuyền đưa gót bước chúng mình
Bậc thềm chiếu khán hiên đình ái ân
Bóng cây xanh sắc phong vân
Ngàn năm còn lại trong ngần dáng xanh
Gió trời từng đợt mong manh
Tiếng ru nhè nhẹ tơ mành vào thơ
Đá kê thành quách bến bờ
Đá sừng sững đứng tự giờ trăm năm
Biển im sóng dệt dấu đằm
Lăn tăn mặt nước nối vòng sóng đi
Bên kia ngọn núi thầm thì
Mầu sương khói nhuộm mỗi khi nắng về
Phút giây tràn ngập đắm mê
Dường quên cái lối đi về phải không ?
Phớt mầu của ánh dương hồng
Họa hoằn trên mấy tầng không hững hờ
Mượt mà nét bút tình thơ
Em trao anh nhận ấm bờ môi yêu
Cuộc đời biết đến bao nhiêu
Mà không gian vẹn buổi chiều em anh
Bình Ba trong biển Cam Ranh ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]