MỘT KHOẢNG TRỜI RÂM ...
KHông gian có nắng ấm nồng
Mà sương loáng thoáng lạnh lòng se se
Trời cao phong cách ngại e
Trắng loang sữa đục hồn tê điếng hồn
Nước nguồn nằm giữa chân non
Rơi vào thang bậc véo von sợi dòng
Trắng mầu tơ dệt xa trông
Nét xanh chấm phá nét hồng hoa vương
Bên thềm nơi ấy bến tương
Dáng ngồi giao cảm cuối đường nắng soi
Cạn nguồn biết mấy dòng thoi
Bước chân còn lại dấu hài hương yêu
Xa vời ngày tháng chắt chiu
Gió mai đồng vọng nắng chiều thầm mong
Ghép vần thơ vội trắng trong
Nẻo phiêu du đọng tơ lòng từng trang
Dặt dìu vạn nẻo quan san
Gấm hoa dấu ái bạc vàng tình thơ
Cứ là trong thực mà mơ
Hồ xanh lãm thúy gối bờ bến duyên
Nắng phơi giữa cõi tịnh thiền
Giao bôi ánh mắt phút riêng đằm đằm
Cạn nguồn sỏi đá trăm năm
Ngày mai còn mãi sự cần có nhau .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]