NẮNG MAI TRÊN THỀM HUẾ ...
Có lẽ xuân rồi Huế phải không ?
Nên không gian đã nhuốm xuân hồng
Mầu trời ngọc bích trong như lọc
Tiếng gió ru hồn những nhớ mong
Cái dáng thiên niên nét bửu hùng
Cạn nguồn cho suốt cuộc cầm chung
Phong rêu mà rất là tao nhã
Gót bước đài trang hẹn ngộ trùng
Mái ngói âm dương phớt nét son
Nắng phơi rộn rã giữa tâm hồn
Xuân ơi ! cái nắng nhung mềm ấy
Cứ gợi bao niềm - chưa héo hon
Bật dậy mầu xanh nhuộm bóng cây
Bao nhiêu hương nụ chứa vơi đầy
Tàng buông râm mát qua thềm cũ
Gót bước ngày nào anh có hay ?
Cánh cổng hàn lâm ấm sắc mầu
Vòng xoay chuyển ấy đến ngàn sau
Còn vang vọng mãi triều vươn nắng
Ánh mắt tầm nhìn khắng khít nhau
Mặt nước trong hồ động lá sen
Mỏi mòn mấy độ sáng vầng trăng
Soi gương mặt nước năm nào đó
Cho đến bây giờ anh nhớ chăng ?
Em viết bài thơ một sáng xuân
Nắng lên thềm Huế giọt rưng rưng
Những gì cô đọng bao mùa trước
Mà nhớ chao ôi ! nhớ quá chừng
Xin hẹn một ngày trở lại đây
Vòng tay tái hiện ấm vòng tay
Khung trời của Huế xuân bừng sáng
Em với anh chung những phút giây .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]