CUNG ĐIỆN NGÀY ĐẦU XUÂN ...
Ở trong ấy một bóng hồng ngự trị
Ngọt bờ môi hiệu ứng buổi xuân về
Dù trở mùa mầu rét lạnh se se
Mà vóc dáng của thiên thu tồn tại
Tầng bậc xuân nét văn lân mềm mại
Mãi trầm tư cái vóc dáng kiêu kỳ
Cầu bắc qua dẫn lối một đường đi
Của gót bước thăng trầm theo năm tháng
Ánh nắng râm mầu vàng trôi lãng đãng
Lên suốt mầu trắng đã nhuộm phong rêu
Dòng nước trôi đang dệt thảm tơ thiều
Yên lặng quá , nghe cõi lòng dào dạt
Thềm đá cao nhuốm mầu xanh rêu mốc
Giữ bến bờ cho muôn thuở phân ngôi
Cây xanh vươn quang hợp sắc xanh trời
Mỏng làn khói sương bay loang trong gió
Một không gian trăm năm luôn mở ngõ
Buổi xuân về mời gọi khách ngàn phương
Không bao giờ lịm tất ngọc ngà hương
Đã lặng lẽ âm thầm bung vỡ nhụy
Xuân thành quách mặn mà thêm anh nhỉ ?
Buổi men nồng đương độ ghép tình thơ
Buồng tim em như lấy được tay rờ
Bên hơi ấm thơ anh bên mỹ cảnh
Đường rong ruổi khoan hòa trên xứ lạnh
Chắt chiu thêm sự dấu ái mây ngàn
Để mỗi lần thị hiện một quan san
Là nặng trĩu cuộc tình ngoài viễn xứ .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]