Thứ Năm, 29 tháng 1, 2015
THƯỢNG NGUỒN SÔNG ĐÀ ...
Mới nghe mà đã nhớ ngày xưa
Hình bóng như dường theo gió đưa
Rặng núi thiên niên nằm chắn lối ?
Mà không . Dòng chảy cứ bông đùa !
Bầu trời ẩn hiện thoáng xanh lơ
Trong những đám mây trắng nhạt mờ
Sương khói dặt dìu từng sợi mỏng
Như đan con nước vội xao bờ
Chiếu vào mầu nắng rộm sườn non
Từng bóng cây đơn đứng mỏi mòn
Có lẽ đã từ trong lâu lắm
Lặng thầm mà nặng " mối tình con "
Đó đây rải rác bóng du thuyền
Là gót lữ hành nặng kiếp duyên
Rẽ sóng giữa dòng nghe tiếng vẳng
Sông Đà một buổi giữa bình yên .
THIẾU NỮ TÀY - YÊN BÁI .
Dân tộc của tôi có phải chăng?
Đôi môi vẫn đỏ mở cung Hằng
Và trên đôi mắt đầy mơ ước ...
Mái tóc muôn đời thắm sắc đen
Chiếc nón đặc thù một biểu trưng
Trong bàn tay đỡ dáng rưng rưng
Như dường gom hết trời êm mát
Để nét đài trang lộng mấy từng
Cười nở răng ngà như thủy tinh
Mà đang lay động bước hành tinh
Đi vào thơ dệt trang hoa gấm
Cái của quê tôi ... của chính mình .
TUỔI HỌC TRÒ .
Mái tóc đôi bờ mượt sắc đen
Đang xanh giấc mộng giữa vầng trăng
Đọng vào ánh mắt về phương xứ
Như một hành trang của nhọc nhằn
Tà áo buông xuôi trắng tháng ngày
Lụa là theo gió của hôm nay
Lặng thầm trên cỏ và bên lá
Cho dáng học trò - phút đắm say !
Ôi ! đẹp bao nhiêu cuộc viễn trình
Giờ nhìn so sánh bước hư vinh
Mà đây vóc dáng vô cùng đẹp
Của thuở ngày xưa = thuở của mình .
VẺ ĐẸP SA PA .
Mây vội lên cao mây chùng xuống thấp
Cho núi đồi yên lặng với trăm năm
Cho trời xanh dừng lại cuộc thăng trầm
Rớt cái lạnh cho một ngày tản mạn
Cây cỏ đứng bóng đổ dài khuếch tán
Nắng lại về đuổi cái rét vu vơ
Bước em đi đẹp dáng của vần thơ
Của giây phút đất trời dường đứng lại
Cuộc lữ hành qua bao miền quan tái
Chừ Sa Pa thắp sáng một khung trời
Mây lên cao mây xuống thấp chơi vơi
Như bông vải - lụa là - ôm sườn núi
Nặng đôi vai những vần thơ đầy túi
Là hành trang cho những bước chân cùng
Sa Pa ơi ! không phải buổi cầm chung
Mà hứa hẹn những phút giây trùng ngộ .
TRỜI CHIỀU ...
Bụi tre phủ lá nắng chiều quê
Giây phút bình yên kín bốn bề
Dường có hơi sương đang quyện mỏng
Chìm hồn vào đó những say mê
Trẻ quê theo đuổi thú rong chơi
Cùng những chú chim sống cận người
Như thể đã cùng nhau gắn bó
Không đành bay vút đến phương trời ...
Lá khô vung vãi nắng chiều vương
Dừng lại nguồn thơ trên bước đường
Ghi nhớ phút giây ngày giao ngộ
Những ngày đã nhuộm mái đầu sương .
Thứ Tư, 28 tháng 1, 2015
MẶT NƯỚC KHÓI SƯƠNG ...
Cũng là ánh nắng vào xuân
Mầm xanh trở mộng rưng rưng bụi bờ
Khói sương làn mỏng xa mơ
Gấm hoa huyền ảo sợi tơ buông rèm
Nước mầu xanh đứng êm đềm
Dường không chảy để hiên thềm tĩnh yên
Bản âm làm đẹp bản phiên
Chìm mầu nắng nhẹ an nhiên lặng tờ
Kéo vào mặt nước xa mơ
Của hư của thực hai bờ họp nhau
Đỉnh cao trời đã xóa mầu
Tan đi cái lạnh cơ cầu ngày qua
Song hành dõi gót chân xa
Để nghe nhạc tự nhiên hòa vào tim
Tình thơ biết mấy nổi chìm
Vẫn trong sáng với lối tìm lãng du
Lá cành vọng gió vi vu
Nhẹ hôn mặt nước dậy mù hơi sương
Kết vào âm vận vây vương
Nẻo xa cùng với cung đường cảm giao
Trong hơi gió động lao xao
Dường nghe có tiếng thì thào gót chân .
MẦU NẮNG YÊN BÌNH ...
Dòng sông dẫn lối mượt mà
Cạn nguồn dòng chảy hôm qua vơi đầy
Từng cơn sóng ập bờ cây
Bóng râm loang bóng râm gầy lặng im
Ngã vào mặt nước buồng tim
Từ ngày chắp cánh đường chim xa miền
Thênh thang dấu ái hồn nhiên
Giờ nghe nhịp đập cựu duyên thẳng chiều
Lối xanh đầy ắp hương yêu
Mùa xuân réo gọi ngọn triều nắng lên .
NẮNG VỀ BẾN NƯỚC ...
Một giọt nước trong thiên hà diễm tuyệt
Làm gấm hoa cho dòng chảy quê hương
Ánh nắng soi vàng mịn giấc thụy tường
Báo hiệu cho một mùa xuân trở lại
Dù ngụp lặn các nẻo đường quan tái
Mà đắm say men hạnh phúc huê tình
Giữa núi rừng cây lá trở mầu xanh
Đang bung vỡ những chồi non nõn sắc
Dòng sông chảy dằm trôi đi thêu dệt
Ghe viễn hành đầy nặng gót nhàn du
Bọt nước văng bong bóng nổi hư phù
Đã lịm ngọt cái phương trời di sản
Ánh nắng phơi phong rêu lên từng mảng
Sườn núi xanh cây lá thắm mầu xanh
Lau lách vươn lên nắng nhẹ mong manh
Vi vu gió cơ hồ rong khúc nhạc
Trời xanh cao vầng mây đi lãng bạt
Gieo cung từ vào thang bậc nền thơ
Trước thiên nhiên lãng mạn lấy tay rờ
Từng ngôn ngữ thì thầm giờ giao cảm
Gót chân đi qua rất nhiều bụi bám
Vẫn hồn nhiên trong vắt ý giao mùa
Giữa một ngày du lãm với nhặt thưa
Tìm hơi ấm trao nhau hồi tim đập .
Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015
SƯƠNG SỚM CAO NGUYÊN ...
Mầu sương sớm vẽ cao nguyên
Bức tranh thủy mặc cuối miền phục hưng
Nắng soi tầng bậc rưng rưng
Dường mang hơi ấm ngập ngừng xóa sương
Trong ngần mầu mỏng màn gương
Cửa nhà tơ sợi như vương vấn lòng
Đồi xanh nhẹ gió ru rong
Bám bu ánh nắng vàng hong ấm nồng
Chợt nghe cỏ nội hương đồng
Bay theo hơi gió ruổi rong khắp miền
Trải dài dòng chảy cao nguyên
Mầu sương lãng đãng hư huyền tịnh không
Ngút ngàn gót bước xa trông
Cái duyên cẩm tú non sông quê nhà
Lọt lòng từ thuở gấm hoa
Gót phiêu lữ chọn thiết tha âm vần
Quần cư cuộc sống quây quần
Chắt chiu mòn mỏi tảo tần nét riêng
Cạn nguồn rắc giọt tơ duyên
Mỗi ngày đỏm sắc cao nguyên diễm kiều
Tao phùng cô đọng hương yêu
Đầu đêm đầy mộng cuối chiều đợi sương
Gởi trao ghép vận vô thường
Định hình cho giấc mơ vương lụa là .
ĐỒNG SẬY CÀ MAU ...
Bên thành phố mới hôm qua
Dưới trời ngọc bích gấm hoa cung đường
Nõn mây mầu trắng tơ vương
Lãng du đi khắp cả phương trời này
Mầu hoa sậy trong gió bay
Tiếng khua vang động hây hây lòng người
Hai cô gái áo mầu tươi
Lặng thầm gặt hái tiếng cười râm ran
Nón quê hương ở cuối đàng
Mũi Cà Mau đọng nét vàng son chung
Mầu xanh lá sậy ngại ngùng
Vươn theo ánh nắng vàng rung đầu thềm
Không gian thảng hoặc êm đềm
Mầu xanh hòa điệu nhung êm cuối trời
Chạnh lòng tiếng vọng ngàn khơi
Nhắn nhe gót bước gọi mời lãng du .
VŨ ĐIỆU GỌI BẦY ...
Lặng yên vũ điệu gọi bầy
Sắc mầu trầm lắng vương vây ấm nồng
Trên đồng lúa chín vàng bông
Trong mầu sáng của tơ đồng không gian
Nhịp rung giai điệu nhặt khoan
Như dường trải ngọc gieo vàng dành cho
Dưới trời mây xám mầu tro
Bóng mây tơ liễu đong đo cuối trời
Cành xòe từng sợi xa khơi
Lặng thinh uyển chuyển dòng trôi theo bầy
Dựng nền hoằng hóa nhánh cây
Trơ cành dường để chọn ngày vào đông
Lặng yên cỏ nội hoa đồng
Tiếng rơi nhịp đập tịnh không mượt mềm
Mỏ vàng đầu đỏ hòa thêm
Vào trong thang bậc êm đềm vọng ru
Góc nhìn khía cạnh thanh thu
Hợp lưu dòng chảy - hoa cù đầu sân
Tầm nhìn đôi mắt văn lân
Cái duyên tao ngộ mở tầng bậc thơ
Chút thôi nhỏ xuống tràn bờ
Gót chân phiêu lữ bao giờ hôm nay
Đồng hành giữa phút men say
Hạnh tình hạnh ngộ tháng ngày ruổi rong .
Thứ Hai, 26 tháng 1, 2015
TRONG BÓNG CÂY XANH ...
Cái vẻ hoang sơ đến chạnh lòng
Giữa ngày thu muộn gió ru rong
Xuôi thuyền du lữ miền quan tái
Xích đạo hoằng khai bức xạ nồng
Trong bóng dừa xanh nước biển xanh
Bên bờ cát trắng hạt long lanh
Nắng thu muộn nhuộm vàng đây đó
Ở dưới trời mơ - hoa lá cành
Những gợn mây dường hoằng hóa thơ
Thản nhiên nơi ấy gợi niềm mơ
Mầu xanh trong vắt hương thu muộn
Hơi ấm trào dâng khó hững hờ
Sóng vỗ xô bờ nối ước mong
Hải hành nắng gió với long đong
Thuyền về cập bến hoang sơ đảo
Là để giao thoa phút ấm nồng
Nghe tiếng lao xao để nhạc hòa
Phút giây giao cảm kết tơ hoa
Mầu xanh cây cối vương mầu biển
Xanh cả trang thơ tứ thiết tha .
DƯỚI TRỜI GIỮA BIỂN ...
Có thể là đây một thủy đài
Phương trời xa lắm gót hôm mai
Biển khơi nõn sóng đùa trong nắng
Vỗ ập thiền trang sóng kéo dài
Một buổi nắng về nhuộm lá xanh
Ôm bu sườn núi liễu tơ mành
Phong quang bối cảnh mầu trong vắt
Khoan nhặt thời gian phút yến anh
Dưới một khung trời trắng sắc mây
Loang mầu ngọc bích trải vơi đầy
Trong veo nhìn tận ngoài thiên lý
Dìu dặt men lòng phút đắm say
Một chiếc du thuyền đứng lặng yên
Lắc lư trong sóng nắng hong viền
Bóng râm ngã xuống trôi dòng nước
Như đợi gót chân đến mọi miền
Quần thể nhạt mờ nợ ái ân
Nhung mềm tơ sợi nét văn lân
Mái phong rêu nhuộm hoen mầu nắng
Và gió mưa phai nhạt mấy lần ?
Giao cảm thỏa lòng men ngát thơ
Không gian ngà ngọc chảy tràn bờ
Giữa miền sóng nước xanh mầm nụ
Ánh mắt buồng tim ấm giấc mơ
Vắt hết cam lòng buổi gởi trao
Dưới trời trên biển nắng hanh hao
Ngọt bùi biết mấy trang âm vận
Tình ý giao thoa đến nghẹn ngào .
CHIẾC CẦU NHỎ ...
Trời sắp sang xuân có phải là
Không gian mềm mại những âm ba
Mầu xanh nõn dáng xuân xanh nụ
Ở một phương trời ngút dặm xa
Cứ nghĩ là trong một cánh rừng
Êm đềm len lén khúc tơ rưng
Trời trong chỉ thấy qua cành lá
Chút nắng hanh vàng rắc gấm nhung
Dòng nước xanh rong chảy lạnh lùng
Dệt đan tơ sợi rắc chân dung
Thiên nga lạc lỏng hoen mầu trắng
Lắng xuống dòng trôi trắng thủy cùng
Cầu cổ bắc qua một nhịp dài
Đường cong dầu dãi bụi hôm mai
Và phong rêu cũng vương mầu xám
Là nét thời gian phủ gót hài
Yên lặng dễ chừng đã rất lâu
Hai bên cỏ dại vướng vây mầu
Lăn vào dòng chảy ôm rong tảo
Có lẽ dọn đường nối tiếp nhau
Gót bước qua cầu cạnh gốc cây
Gần như cổ thụ nhánh vươn gầy
Bỗng nghe tiếng gió lao xao vọng
Vào tận nguồn thơ anh có hay ?
NẮNG SỚM MÙA ĐÔNG ...
Mùa đông Hà Nội mà không lạnh
Bởi nắng vàng hong khắp mọi miền
Giây phút rộn ràng từng giọt ấm
Khẽ khàng loang tỏa giữa bình yên
Hồ Gươm mặt nước không gian phẳng
Khói sóng bay lên sợi nhạt nhòa
Phiên bản cành cây trong gió nắng
Xuống dòng nước ấm để thêu hoa
Bên kia thành phố vương mầu nắng
Hơi ấm từ đâu đã gọi về
Buổi sáng lặng thầm mà rộn rã
Gót chân du lữ bước đam mê
Trời trong gió cũng ru rong nhẹ
Một chút hương đưa để ngại ngùng
Thành phố chan hòa mầu diễm lệ
Ngàn năm còn vẫn bóng hình chung
Ngồi bên nhau uống cà phê nóng
Toàn cảnh Thủ đô sáng tuyệt vời
Chút lạnh se se lòng tự hỏi
Cảm hoài sao cứ mãi chơi vơi
Chơi vơi ghép vận trong tha thiết
Để lấy hương men sớm gởi về
Khắp bốn phương trời dòng cảm xúc
Mùa đông Hà Nội rắc hương mê .
Chủ Nhật, 25 tháng 1, 2015
SOI BÓNG MẶT HỒ SAPA ...
Bình minh dừng lại Sapa
Sương chưa tan hết tơ hoa đỉnh trời
Lòng hồ mặt nước chơi vơi
In hình núi đứng mọc mời đường tơ
Cư dân an lạc bên bờ
@ và Web phất phơ thăng trầm
Bóng cây lá trở mầu râm
Dường còn sũng ướt sợi trầm tư vương
Lặng yên dòng chảy tiêu tương
Nét riêng của buổi cạn đường vào đông
Qua bao biêng biếc núi sông
Để nghe tiếng trúc tiếng đồng vọng âm
Cạn nguồn sỏi đá trăm năm
Ngày mai còn mãi sự cần có nhau
Sắt son chung nghĩa đồng thau
Đầu quê cuối tỉnh vẫn câu ân tình .
NẮNG VƯỚNG MẦU MÂY ...
Mầu sương trắng mỏng lang thang
Buổi mai nắng nhẹ tơ vàng nhuộm phơi
Núi non tầng bậc xa khơi
Đường mây sà xuống chân trời nhiều mây
Quần cư dân sống vơi đầy
Sắc mầu góc cạnh rắc lay cạn nguồn
Lúa đồng xào xạc gió truông
Nghe như tiếng phách giọt buồn ca dao
Phút giây lãng mạn cuộn trào
Nẻo đường thiên lý dạt dào men say
Vỡ òa ánh nắng xa bay
Nhuộm lên sườn núi giải bày tình thơ
Nhạt nhòa hư ảo hoang mơ
Lặng yên một cõi xa mờ hơi sương
Gót chân cuối bãi cạn đường
Thản nhiên đón bắt mối vương vấn lòng
Giữa trời chút lạnh hơi đông
Cho thêm ngọn lửa ấm nồng trang ghi
Mặn mà cuộc sống trí tri
Cuốn theo dòng chảy từ khi ấy mà
Ngại gì những chuyến về xa
Phong quang thắng cảnh gấm hoa cuối trời .
BẾN VẮNG NGÀY ĐÔNG ...
Mùa đông nơi ấy lại về
Cõi hồn du mục hoang mê cợt đùa
Gió may hơi lạnh lua khua
Bên bờ lau lách mới vừa nở hoa
Trầm buồn nơi ấy chiều xa
Chân mây đùn đọng vài ba đường quần
Bến xưa mờ nét văn lân
Chiếc xuồng nho nhỏ dưới lần cầu qua
Cạn dòng nước nhuốm mầu nhòa
Lách lau phiên bản hôm qua bây giờ
Thời gian qua mấy cuộc cờ
Dòng sông vẫn chảy từng tờ giấy bay
Mùa đông nhẹ rớt hơi may
Tìm vào hư ảo để say đắm hồn
Lối về bến cũ hao mòn
Gót chân ngày ấy có còn đợi chăng ?
Mặt dòng nước lạnh lăn tăn
Hơi may lay động nếp nhăn quan hà
Quê hương lẳng bóng gấm hoa
Mùa đông ghi lại âm ba chặng đường .
DÒNG THÁC MÙA ĐÔNG ...
Đóng băng từ thuở hồng hoang
Để cho dòng thác vương mang sợi buồn
Bên thềm cây cỏ khô nguồn
Hanh hao cái nắng gió truông hoe mầu
Cây vươn cành lá lên cao
Hoằng khai trong tiếng rì rào gió ru
Nghe như cái lạnh hư phù
Từ dòng chảy ấy bay vù vào thơ
Nắng soi cái lạnh đôi bờ
Hằn lên mầu trắng như mơ giữa ngày
Lạc loài mấy ngón bàn tay
Để tìm hơi ấm vừa bay vào hồn
Lối gầy nhẹ bước chân son
Miền xa quan tái điểm hồng giấc mơ
Trên cao trời đọng sợi tơ
Dệt đan mầu trắng thành tờ hoa tiên
Đầy trang ghép vận tịnh thiền
Song hành gót bước biên niên sử tình .
BÌNH MINH THỀM BĂNG GIÁ ...
Giá băng thức dậy tháng ngày
Trầm tư rét buốt mà say lòng người
Bình minh nơi ấy xa xôi
Vầng dương còn nhỏ không lời nín câm
Bóng mây làn mỏng râm râm
Và vàng tơ sợi lặng thầm dung nhan
Gió lay âm khúc khẽ khàng
Bên trời hiu quạnh tơ đàn bỗng nghe
Từ trong cái lạnh se se
Bậc thềm xa ấy vọng về tiếng ru
Cạn nguồn ánh mắt phiêu du
Chực chờ dòng chảy thanh thu cuối mùa
Đường băng bậc đá lua khua
Dường như tiếng nứt thềm đưa nắng về
Tầm nhìn mờ tỏ hương mê
Là đang thảng hoặc mà tê tái lòng .
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)