Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014
BÌNH MINH TRÊN SÔNG QUÊ ...
Đây góc quê hương đang trở giấc
Nhung mềm tơ sợi dệt bình minh
Sự yên ắng ấy trang kiều mị
Từng nét phơi ra suốt lộ trình
Nước vẫn thầm thì ngôn ngữ riêng
Chút gì len lén của thiêng liêng
Bóng người tần tảo quên năm tháng
Dáng lưới muôn đời nét tự nhiên
Ánh sáng vầng dương vừa mới nhô
Mầu vàng nõn ấy nốt vi lô
Hong lên mây gợn bao tầng bậc
Chuyển tải không gian nẻo lữ hồ
Một cụm thuyền nằm tiếng sóng xao
Lung linh mặt nước réo tâm bào
Cái miền quê mẹ đầy tơ tóc
Nước mắt mồ hôi mặn thuở nao
Đây chính quê hương của nổi trôi
Qua bao thế hệ rất xa xôi
Gom vào mầu nước dường xanh thẳm
Của ánh mắt hằng gởi tận nơi
Cái đẹp bình minh dáng đẹp người
Nằm trên mặt nước nét vàng rơi
Xôn xao khúc hát miền sông nước
Làm ấm không gian ấm cuộc đời
Ngần ấy mà thôi giờ thức giấc
Bình minh réo gọi một câu thề
Quê ơi ! biết mấy là hoài cảm
Gom hết vào ta hương sắc quê .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]