CHUYỆN CỦA ĐỒI THÔNG .
Mầu đất bazan bám rễ thông
Trăm năm cứ đứng ... giữa hằng mong
Bên trời buốt giá mà thương nhớ ...
Đà Lạt kia ơi nặng trĩu lòng !
Cỏ cũng xanh mầu của vấn vương
Nhàn du khắc phục mọi cung đường
Bạch câu thong thả gom sinh lực
Cho những ai kia muốn tỏ tường
Trời mãi mù mây để nhả tơ
Tạo nên hình ảnh của mong chờ
Ngàn thông ru gió vào tâm thức
Cho trái tim hồng thoát ý thơ .
DÁNG DIỀU TRONG NHỚ...
Lãng đãng hoàng hôn nhuộm sắc chiều
Ngây thơ những ngón lỏng tay diều
Niềm vui thôn dã lan thành phố
Để lạc vào thơ những sợi thiều
Một phút hòa lòng với tuổi thơ
Trao nghiêng ánh mắt giữa đôi bờ
Làm sao không rộn lòng du lữ
Xẻ lối đường xưa xóa bui mờ .
VƯƠNG CUNG THÁNH ĐƯỜNG .
Hai tháp vươn lên tận đỉnh nào ?
Giáo đường thành phố phải đây sao !
Đã đi vào giữa hồn bao kẻ ...
Ánh mắt " nuel " Mẹ cuộn trào .
Hoa lá cũng đơm mọi sắc màu
Bên trời mây trắng nhẹ lan nhau
Một mùa xuân gọi đầy mơ ước ...
Giữa cõi hư phù xóa bể dâu !
CẢNH TUYỆT VỜI .
Mây trắng vờn bay cả quãng trời
Trong ngày nắng nhuộm một màu tươi
Và cây đang đứng khoe trong nắng
In bóng nước trong cảnh tuyệt vời .
Những mái nhà vươn những mái cong
Chiếc cầu nối nhịp để thành vòng
Im lìm trong nắng mời du khách
Dừng gót nhàn du phút đợi trông .
MỘT CHUYẾN HẢI HÀNH .
Đã mấy ngày qua cuộc hải hành
Trời xanh giao tiếp biển xanh xanh
Lênh đênh theo sóng trùng khơi vỗ
Đang thỏa niềm mơ ấy đã thành .
Trắng gió buồm căng thẳng lối xa
Con đường nước cứ mãi đi qua
Hải hồ ánh mắt tim rung động
Kết lại tình thơ bao thiết tha .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]