GIỮA MỘT TẦM NHÌN .
Mờ tỏ xa xa núi viện Thiền
Của trời Bạch Mã một vùng thiêng .
Trập trùng sau đó bao là núi
In xuống dòng sông nước ảo huyền
Hồn lặng theo hồi chuông thụ cảm
Dễ chừng trong ấy gọt ưu tư
Bên nhau thổn thức bao nguồn cảm
Là để nơi đây mấy hảo từ .
ĐẾN MỘT NƠI XA ...
Hành trang trĩu nặng đường non nước
Cho gót chân mềm cuộc viễn du
Nắng bụi phong thu qua " sạng đạo "
Hằn lên từng lớp mỏng hư phù
Cát đằng hai trái tim son sắt
Nối gót bên nhau hẹn lối về
Đỉnh núi xanh màu im trong nắng
Cảm lòng một thuở - viếng hồn quê .
Xa xôi biết mấy là hương lữ
Để lại bàn chân dấu ngút ngàn
Mà ở trong lòng bao ước nguyện
Một ngày khắc phục mấy thiều quang .
TƯƠNG CẢM .
Biển nằm im dáng ngây thơ
Mây vương tơ sợi kéo mờ trời xanh
Liễu đưa mái tóc buông mành
Bên bờ cát chảy khung thành vu vơ
Ngoài kia những đảo lặng tờ
Chỉ xanh màu lá huyền mơ những gì ?
Một ngày lạc bước chân đi
Mà con tim gọi thầm thì bên nhau .
CHẠNH LÒNG .
Mây trắng lưng trời bám đỉnh non
Biển xanh ôm đảo bán vòng tròn
Thuyền câu ngư phủ về đâu nhỉ ?
Để xóm nhà kia lặng nước non
Và nhịp cầu xa lúc tỏ mờ
Như hằn trong ấy những dòng thơ
Lắng lòng một buổi chân du tử
Để lại nơi đây mấy hững hờ !
BUỔI SÁNG Ở HÒN ĐẢO NGỌC ( Phú Quốc )
Mây trắng như bông đứng giữa trời
Để cho biển lặng phút đầy vơi
Ai về cho nhắn ngày mòn mỏi ?
Để gió thu phong lộng biển đời
Em bước chân ra biển gọi theo
Chiều vương mái tóc vọng tơ thiều
Là em - một buổi đùa theo sóng
Cho bước em mềm - gót gót theo .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]