VỌNG NGUYỆT CẦU Đi qua đây như lạc vào thái cổ Đường đi qua có mái ngói vọng lâu Trong âm thầm rọi xuống tận dòng sâu Và chợt nhớ lại bài thơ Hoàng Hạc Ở xa lắm núi trong sương mờ nhạt Lúc đỉnh trời mầu xám lặng âm u Những bóng cây yên ả giữa thanh thu Cái vóc dáng cơ hồ như thiền tịnh Liễu chảy xuống tơ mành và toan tính Làm ấm nồng nét thủy mặc chân dung Dòng nước rong theo lớp sóng tao phùng Vào bờ đá những âm thanh líu cóng Cả không gian trầm tư như điệp mộng Để quan hoài cho cái đẹp trăm năm Đi hết quê hương gắn bó dâu tằm Mỗi nét đẹp ấm nồng theo gót bước Không đo hết thời gian bằng tầm thước Mỗi lần qua mỗi dáng dấp chân quê Để từng khi quay gót buổi đi về Qua ngòi bút trải vần thơ - võng mạc . |
Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Em ghé thăm chị đọc thơ và ngưỡng mộ chị nhiều, mong chị khỏe và hạnh phúc.
Trả lờiXóaChị ơi, chị nhớ đưa tiêu đề vào bài viết nhé. Em nhớ chị, khi nào em vào SG sẽ ghé thăm chị. Chúc chị khỏe và hạnh phúc.
Trả lờiXóaChị rất vui đón chào em .Hy vọng chị em lại gặp nhau .Chúc em luôn vui khỏe nha .
Trả lờiXóa