BÓNG HỒNG TRONG SƯƠNG SỚM ... Ánh sáng tựa như phông màn sân khấu Có hơi sương điểm nhẹ cả khu rừng Mặt nước êm ru dòng chảy rưng rưng Như một chút của vơi đầy thương nhớ Duy nhất con thuyền của người ngư phủ Nhẹ tay chèo trong im lặng bâng quơ Một bóng hồng đang rộn rã đường tơ Với cái dáng ngồi đong đưa giai điệu Chiếc ô đỏ kia họa hoằn nhũng nhiễu Cái không gian tầng bậc của hương rừng Tiếng chèo nước đầm thắm ấy bâng khuâng Theo đòng chảy kéo vệt dài loang loáng Những bóng cây vươn cao gầy năm tháng Chiếu hình hài lam lũ xuống lòng gương Mục kích cảnh quan nối lại tơ vương Cho gót bước càng mặn mà cung bậc Kiều nữ trên thuyền phút giây ngọt mật Mà cho dù trong hoàn cảnh thế nao Vẫn mượt mềm giai điệu của ly tao Từ xa lắm cũng trên dòng sông Mịch Ta viết đây dòng thơ chưa xúc tích Mà cơ hồ dòng chảy của phiêu du Cứ kéo thêm vạch nối để phong thu Làm ấn chứng cho vòng tay nồng ấm . |
Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]