TỰ TÌNH VỚI LÁ ... Những xác lá rơi lỏng nguyệt cầm Dưới trời lặng gió buổi chiều rong Cái mầu tím của đôi tà áo Trải nhẹ lên chiều những nhớ mong Nhặt xác lá rơi xóa muộn phiền Đôi bàn tay trải những tơ duyên Phân ngôi huyền ảo đôi bờ tóc Nhuộm thắm vành môi - son chính chuyên Trong cõi êm đềm như vọng nghe Âm thanh của lá xạc xào se Và hồn lãng đãng bay vào mộng Một chút mà thôi thoáng não nề Mầu tím là em chọn buổi chiều Nhặt từng xác lá giữa cô liêu Để khơi ánh lửa - hầu đang tắt Sưởi ấm cõi lòng trong quạnh hiu Thơ viết mà không cạn hết dòng Dưới trời lặng gió buổi chiều rong Để nghe trong ấy lời ru lá Nhè nhẹ như đang gởi cõi lòng |
Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhặt xác lá rơi xóa muộn phiền
Trả lờiXóaĐôi bàn tay trải những tơ duyên
Phân ngôi huyền ảo đôi bờ tóc
Nhuộm thắm vành môi - son chính chuyên
Hay quá chị ơi - Em bóc tem cho bài thơ tuyệt vời này nhé!
[img]http://n11.picjoke.net/useroutputs/936/2011-11-27/11-hu-326876f781d153954cde433dc10703dd.gif[/img]
Chị rất vui khi được em ghé thăm .Khung hình em tặng thật tuyệt ! Chúc em vui khỏe và may mắn nhé .
Trả lờiXóaĐể nghe trong ấy lời ru lá
Trả lờiXóaNhè nhẹ như đang gởi cõi lòng
**************
Nghe như tiếng của ngày xưa
Một thời yêu... mợt thời mơ....
Một thời.Thẳm sâu vào cõi lòng người!
Thật vui khi bạn ghé thăm .Chúc vui khỏe với nhiều may mắn nha .
Trả lờiXóa