BUỔI MAI TRÊN BẾN VẮNG Ánh nắng buổi mai chiếu thẹn thùng Cạn nguồn trong ấy một hình dung Mở đầu khúc hát cho muôn vật Cứ mãi tồn sinh kết thủy chung Cẩm ngọc mầu mây chải khắp trời Nhỏ từng giọt nắng để chơi vơi Lên sườn núi mởn lên cây cỏ In xuống dòng sông ý cạn lời Yên tĩnh mà dòng ấy lặng trôi Con thuyền nằm đó suốt đêm rồi Như dường còn đến bao lâu nữa ? Để thỏa nỗi niềm cạn khúc nôi Một cõi không gian của nỗi lòng Mặn nồng năm tháng trải thong dong Từ trong cõi lặn thơ giao cảm Đan dệt nên tầm kia ước mong . |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]