TRƯỚC CƠN MƯA ... Vũ tích ơi ! sao quay cuồng như thế ? Che vầng dương để bóng tối lan đầy Dòng sông dừng dòng chảy đợi phút giây Cho phẳng lặng một trầm tư khó hiểu Làng thôn đen lên cái mầu nặng trĩu Để chực chờ từng đợt nước trên cao Thuyền neo chèo nằm đó để âm hao Cho một chuyến hải hành ngày sinh kế Trong dịch học cái quyền oai Thượng đế Sự im lìm dồn chứa cuối đường đi Tia sáng ảo mờ nhòa nhạt lưu ly Rọi thẳng xuống dòng sông như phúc khảo Rất ngắn thôi mà thu còn diện mạo Cái vô cùng của vũ trụ hôm nay Và nho nhoi nhân thế được phơi bày Mà bạt tụy một hồn thơ tức cảnh . |
Thứ Năm, 21 tháng 3, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
"Tia sáng ảo mờ nhòa nhạt lưu ly
Trả lờiXóaRọi thẳng xuống dòng sông như phúc khảo..."
Cơn thịnh nộ của trời sao dám cãi
Ông trên cao nào biết những nỗi đau
Giấu vầng dương sáng tỏ ở nơi đâu
Mà bóng tối cứ phủ mờ cây cỏ!
CẢm ơn bạn đã ghé thăm và để lại vài câu thơ ...Chúc bạn vui mãi với thời gian .
Trả lờiXóa