Thứ Tư, 20 tháng 5, 2015
MẤY TẦNG THÁC ĐỔ ...
Nhất định là không có điểm dừng
Vi chưng du lịch kết băng tầng
Bao nhiêu vạch nối không ngơi nghỉ
Dòng chảy thời gian chẳng đặng đừng
Viết ở nơi này Hoa Hạ xưa
Mầu xanh non núi sợi tơ đưa
Họa hoằn dệt thảm theo năm tháng
Tiếng thác êm đềm khúc nhạc xưa
Những bậc thang đi tự thuở giờ
Trắng mầu nước bắn gởi vào mơ
Khói bay mầu sóng làn sương mỏng
Như thảm lụa là vương sắc tơ
Một góc trời xanh để ấm lòng
Tình người lữ khách phút hằng mong
Buồng tim ánh mắt giao thoa mộng
Râm mát khung trời - trong đếm đong
Nước cũng xanh mầu rong tảo ơi !
Ru êm tình khúc mượt khung trời
Hai bờ bến cập vòng tao ngộ
Lãng đãng tình thơ men bể khơi
Ta rút hồn ra có phải không ?
Để cho hồng thắm sợi tơ lòng
Giữa trời bên thác thơ hồn hậu
Cùng nhịp buồng tim căng độ rong .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]