Thứ Ba, 5 tháng 5, 2015
MẦU XANH ĐẦM ẤM ...
Mầu xanh ấy tính đặc thù quê mẹ
Có câu hò mang ngọt giọng à ơi !
Để mỗi ai dù đang ở xa xôi
Vẫn rưng rức nhớ về quê khốn khó
Hàng cây đứng chắn đường đi của gió
Mà vô tình tạo khúc nhạc lao xao
Chiếc lá rơi theo gió của hôm nào
Nghe như lạc vào hồn ngày du lữ
Nắng lên cao mang hơi nồng đại thử
Nên trời xanh nhạt ngọc cứ mơ hồ
Góc nhỏ thôi làn mây trắng điểm tô
Sự mộc mạc không còn khô khốc nữa
Con đường đi phân ngôi hai thềm lúa
Bên mặt hồ nước phẳng trắng mầu gương
Lúa đang bông trong gió trải mùi hương
Sự gạn lọc sức cần lao năm tháng
Ở bên kia hàng cây xanh bảng lảng
Thành lũy cho làng mạc một chùm cư
Im lặng dường trầm tích những ưu tư
Cho xứ sở vốn mang nhiều gian khổ
Ngày trôi qua êm đềm thơ cô lộ
Đợi lạc hà gội rửa nắng hoàng hôn
Dòng thơ trôi qua suối chảy tâm hồn
Để phong nhụy cái mầu xanh mong đợi
Không xa lắm mà cứ là diệu vợi
Gót lai trùng trước phong cảnh nên thơ
Trong an nhiên cùng cái đẹp lặng lờ
Tình trở giấc trong hiên thềm dấu ái .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]