Thứ Tư, 13 tháng 5, 2015
BIỂN TRIỀU DƯƠNG TRỞ GIẤC ...
Ta đang đứng bên bờ Triều Dương mộng
Của một ngày lên nắng rộn ngàn khơi
Khắp đó đây thuyền xuôi ngược chơi vơi
Trên mặt nước mầu xanh loang nhạt nắng
Bãi cát nhô ra lặng im trống vắng
Chỉ thì thầm tiếng nói nhỏ lời dương
Ta chợt nghe như từ cõi vô thường
Âm khúc của tiếng lòng ngàn năm trước
Sóng không lớn nên lượn xanh mà mượt
Theo gió cơn đan dệt những dòng tơ
Em và anh giao cảm cạn tình thơ
Lời dương liễu khơi nguồn cho âm vận
Ta tận hưởng cõi thiên nhiên vô tận
Bầu trời cao trong vắt nắng đong đầy
Cuối tầm nhìn cắt thẳng một chân mây
Vô tình để phân ngôi trời và biển
Cây cỏ vươn êm đềm theo chiếu tiến
Vẻ hoa phong bung vỡ giữa âm thầm
Làm thêm cho cảnh sắc đẹp nín câm
Đi vào giữa nguồn thơ nhiều hoa lá
Triều Dương ơi ! còn chút gì hoang lạ
Dấu bàn chân chưa xóa hết cơ hồ
Để hai lòng ta chọn nốt vi lô
Làm tiêu chí để tâm hồn trong sáng ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]