Thứ Tư, 6 tháng 5, 2015
BIỂN XA ...
Lặng nghe tiếng sóng ru hời
Từ xa ở mãi ngàn khơi vọng về
Bên bờ hoàng hậu cát se
Đêm nằm gió dạt tiếng nghe thầm thì
Không sao dừng gót chân đi
Về vùng yên tĩnh chép ghi mặn nồng
Mầu xanh biển nhạt mênh mông
Sóng xô ôm cát nối vòng trắng phơi
Đứng yên chắn gió ngọn đồi
Đá thềm vương vãi cỏ phơi nắng mầu
Cát nằm bãi rộng tiếp nhau
Vết hằn gót bước nông sâu tháng ngày
Hoang vu gió lượn lắt lay
Hòa chung mái tóc phơi bày mầu sương
Trắng mây ở cuối chặng đường
Chân trời mặt nước bến Tương giao mùa
Sẫm mầu xanh để nhặt thưa
Tiếng ru của sóng vẳng đưa gọi mời
Gót chân giẫm cát thay lời
Nối dài những khoảng trùng khơi ôm vòng
Buồng tim bắt nhịp môi hồng
Tả vần thơ buổi trắng trong ngôn từ
Mầu trời ngọc lặn thiền hư
Chơi vơi giai điệu cầm như hòa lòng
Nỗi niềm giao cảm thành song
Cõi xa dừng lại đo đong men tình
Thời gian gạn lọc nhục vinh
Ấm nồng son sắt ngâm mình vào thơ .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]