Thứ Năm, 7 tháng 5, 2015
CŨNG SẮC BÌNH MINH ...
Mình cứ ngỡ ở giữa miền vô tưởng
Nắng phiêu bồng mây cứ vẫn phong rêu
Kết núi non thành sợi dệt tơ thiều
Se se lạnh len vào hồn - diệu vợi
Đêm đi qua thỏa những gì mong đợi
Giờ ấm lòng từng sợi nắng bình minh
Mầu vàng chiêm bao reo rắc men tình
Kéo bóng ngã từng lùm cây liễu mộng
Sự hoang vu mà vô hình cô đọng
Cảm tình hoài vây kín mấy tầng sương
Giữa cơn mơ giữa âm vận tơ vương
Nghe thoang thoảng gió trở chiều vọng nhớ
Sự cần lao âm thầm và nhắc nhở
Sắc trắng vòm chịu đựng rét thâu canh
Dễ chừng như cộng hưởng với tơ mành
Trong khoảnh khắc nắng ru lời khai hội
Đứng bên nhau để nghe lòng hồ hởi
Đẹp thiên nhiên rộn rã thước phim tình
Đà Lạt ơi ! giây phút đợi bình minh
Những giọt nắng như là xưa nay hiếm
Mình viết tiếp cất vào trang lưu niệm
Để ngày mai giở lại đọc nhau cùng
Là những ngày hoa bướm mật đỉnh chung
Tiết tấu hết qua bao nhiêu thiên lý .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]