Thứ Tư, 2 tháng 7, 2014
GIỮA BÓNG TRĂNG MỜ ...
Một chút đèn soi có phải chăng
Quảng Bình ngày ấy một đêm trăng
Dòng trôi bát ngát mầu quan tái
Và bóng cây khô dáng cỗi cằn
Trăng ở trên cao rọi khẽ khàng
Ảo mờ phảng phất sợi tơ loang
Lặng yên cô đọng bao niềm cảm
Đêm ấy mà giờ đang chứa chan
Xuồng nhỏ nằm im nổi giữa dòng
Nhẹ nhàng tay lưới thả đo đong
Ánh đèn không đủ ôm làn sóng
Dù nhỏ mà đang nối lớn vòng
Hai bóng người quên sự nhọc nhằn
Âm thầm thắp sáng lại vầng trăng
Đi vào đêm vắng trên dòng nước
Bày tỏ cần lao giảm khó khăn
Chạnh nhớ ngày đi nặng bụi trần
Bên dòng sông nhỏ lịm phong vân
Cái miền gian khổ đầy hoa nắng
Mà cứ dặt dìu hương ái ân
Chừng ấy mà thôi cũng cuộn trào
Theo từng gợn sóng thở lao xao
Trăng ơi ! cứ mãi phơi vào ấy
Để ấm vòng tay phút dạt dào .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]