Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014
BÓNG DIỆC GIỮA TRỜI ĐÊM ...
Mầu trắng nuột làm vỡ òa cung bậc
Đêm đã về mà trắng sắc không gian
Sợi tơ lông rơi giai điệu cung đàn
Như những nét của mượt mềm dìu dặt
Đứng trên cây đôi chân cài khuya khoắc
Chiếc mỏ âm thầm rúc rỉa đường lông
Đôi cánh xòe ra rẽ quạt ấm nồng
Ôm ánh mắt vào cung thềm dấu ái
Ở phía sau mơ hồ và hoang dại
Cái mầu đen chuyên chở những âm vần
Cho rạng ngời mầu sắc của trắng ngần
Mãi dao động giữa bậc thềm tĩnh lặng
Lá đã ngủ xuôi chiều vào xa vắng
Mà đong đưa theo tác động êm đềm
Cảnh thiên thần trở giấc giữa trời đêm
Mà diễm tuyệt cái chân dung thảng hoặc
Nhìn trọn vẹn không vơi trong tầm mắt
Giữa tự nhiên và giữa của chơi vơi
Không nhận ra tọa độ của khung trời
Dường say khướt theo hương men nõn trắng
Từng nét chữ dòng thơ ghi trọn vẹn
Để nỗi niềm gởi gắm ắp thời gian
Chim diệc ơi ! tiếng lá trở chặng đàng
Đã chắp cánh đêm trăng thề rộn rã ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]