Thứ Ba, 1 tháng 7, 2014
BÌNH MINH QUA NÚI ...
Từ núi nhô ra ánh mặt trời
Giữa mầu hổ phách giữa chơi vơi
Hoang vu trầm tích và hư ảo
Rưng rức khôn nguôi giữa thế đời
Cứ thỏa niềm mơ rồi lại còn
Con đường khám phá những mầu son
Âm thầm dìu dặt mà thi vị
Dòng chảy dường như chẳng mỏi mòn
Trước cảnh mặn lòng khó bỏ qua
Nối dài gót bước chuỗi ngày xa
Chao ôi ! nặng trĩu vần thơ đọng
Dấu ái hanh thông với mặn mà
Núi vẫn còn vương mầu của đêm
Cắt trong sương khói nét loang thềm
Chứa chan biết mấy trong tâm thức
Nối gót nhàn du anh với em
Vòng sáng hai phần sáng Thái dương
Nằm trong mây bể phút vô thường
Nhân sinh dồn hết vào vô nhiễm
Là phút xao lòng nối bến Tương
Gởi gắm vào đây để phút giây
Nặng trang tình sử nặng đêm ngày
Cuộc tình phong tống theo sương khói
Mà đẹp tâm hồn anh có hay ?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]