Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2014
BIỂN ÊM ...
Ở đây một góc biển Nha Trang
Cái tính hoang sơ rất khẽ khàng
Chỉ để dành cho bao nét viết
Và tình thơ đẹp mở hành lang
Trên cao sắp xếp những làn mây
Tơ liễu khung trời gió lắt lay
Như bước theo từng dòng vũ điệu
Tạo nguồn thi tứ phút mê say
Ở xa bóng núi nhạt mầu sương
Tựa giấc Nam Kha giữa liễu tường
Làm bận tư duy trên thủy lộ
Một ngày rong ruổi rối tơ vương
Và gần cũng núi đậm mầu xanh
Mầu ấy gần như lối độc hành
Lặp lại cho thêm mùa tự cổ
Vẫn còn bóng sắc giữa bình sanh
Xếp nhau hòn đá tự nhiên hay
Tần tảo của ai đã đặt bày
Trong nắng ánh lên mầu réo rắt
Phong trần ngày tháng gió sương bay
Đan thanh trong gió lá lay cành
Non nõn nhung mềm một sắc xanh
Cái dáng hoang sơ mà nhụy vị
Nằm trên thềm biển nắng long lanh
Nên chăng phải gọi ở nơi đây
Mầu sắc nguyên sinh ở chốn này
Mà vẫn dạt dào bao nốt nhạc
Phổ vào thi tứ dệt đường mây .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]