Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014
MẦU TRẮNG SƠN KHÊ ...
Mầu trắng tơ trời thả xuống nghe
Âm âm điệp khúc giữa hoang mê
Vào trong dòng nước xua im ắng
Giữa một ngày chung gót hẹn thề
Ôm ấp không gian những bóng cây
Cái mầu xanh của nhịp vơi đầy
Mầu xanh tự cổ mà chan chứa
Tình khúc thời gian trải gió mây
Và bóng hoa phơi giữa lặng thầm
Hắt hiu trong ấy những thanh âm
Bên bờ cỏ mọc hanh hao nắng
Như khúc tình đang lúc bổng trầm
Trên ấy trời phai sắc bóng mây
Pha không gian mỏng những âm bay
Dặt dìu biết mấy ngày rong ruổi
Thêm đẹp cho lòng những phút giây
Vào mộng để hồn ngan ngát hương
Gót chân đã trải mấy cung đường
Tình thơ trĩu nặng và bay bổng
Vào tận miền hoa giữa dị thường .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]