Thứ Ba, 10 tháng 6, 2014
BIỂN ĐÀ NẴNG HOÀNG HÔN ...
Biển trầm xuống vào hoàng hôn lặng lẽ
Để rì rầm tiêng sóng vỗ xao bờ
Thềm đất hoen vàng ấm sắc phù sa
Trải rưng rức những nỗi niềm giăng mắc
Bóng tối cứ đong đầy ra xa hoắc
Cuối chân mây thoi thóp ánh đèn thuyền
Cuộc hải hành trễ nãi giữa thiên nhiên
Đang thử thách những bàn tay chèo chống
Im lặng quá chỉ nghe toàn sóng động
Không bơ vơ vẫn thấy chút mềm lòng
Phút giây này anh có nhớ gì không ?
Ngày xưa ấy buổi đi về qua biển
Tốp của sáu được cài lên vương miện
Đà Nẵng ơi ! hãy trổi dậy không ngừng
Cái tiềm năng còn đó những cung tuần
Đang ẩn khuất sau bao thềm biển đẹp
Ngày nhàn hạ bài thơ này cùng viết
Nắng hạ về những giọt nắng hong khô
Bên hàng dương thẫm bóng gió vi lô
Là điệp khúc miên trường bay hương mộng .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]