Thứ Ba, 10 tháng 6, 2014
ĐỎ LÁ PHONG THU ...
Lá phong rơi nhắc lại mùa thu ấy
Trải đường bay gần hết nửa tinh cầu
Giữa cạn nguồn củi quế với gao châu
Mà vẫn thấy phút say lòng thi vị
Mầu sắc ấy như nói lên kỳ bí
Và liêu trai cho dòng chảy mơ hồ
Gió lặng yên trong giây phút gai sô
Se thắt lại tiếng tơ lòng dào dạt
Nắng giọt mật hương vị ong mềm ngọt
Nhuộm lên cây hoằng hóa chút men tình
Ngã xuống đường trên sắc lá phiêu sinh
Như nét họa tự ngàn xưa giữ lại
Trời mù khơi để không gian có phải
Êm đềm thêm cho tròn trịa câu thề
Con đường đi theo lối ấy lê thê
Của dòng chảy ấm nồng hương lửa cũ
Dừng lại nghe trong cơ man luân vũ
Sắc cây trời sắc nắng dệt đường thoi
Buổi mai đầy ánh sáng bóng gương soi
Sự trong vắt qua lặng thầm kiều mị
Từng âm khúc chuyển giao ngoài thiên lý
Cho một ngày thấm đậm cuộc nhàn du
Con đường phong rắc thắm nẻo đường thu
Cứ dìu dặt tiêu thiều mà vang mãi .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]