Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014
TAM GIÁC VÀNG ...
Nơi đây đọng sắc phong quang ấy
Có một dòng sông chảy rất lành
Dưới nắng hạ về lòng bỗng thấy ...
Cái gì mang sắc thái mong manh
Về đâu dòng nước nặng phù sa
Dầm mát ba miền một ngã ba
Vài bóng thuyền xuôi về viễn xứ
Nhạt mờ khi mỗi lúc sương sa
Chắn ngang dãy núi ngậm mây chiều
Một chút khói bay giữa quạnh hiu
Dưới dáng trời xanh mầu ngọc bích
Làm cho quang cảnh vọng tơ thiều
Xóm nhà rải rác ở hai bên
Dòng chảy ngàn xưa đã đắp nền
Cuộc sống hanh hao nhiều biến chuyển
Dễ chừng có lúc giữa dòng quên
Bóng cây râm mát sẫm mầu đen
Trong gió rung rinh vẻ mượt mềm
Dưới ánh nắng chiều nghe rét lạnh
Cõi lòng còn sót lại cung thiêm .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]