Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014
GIÂY PHÚT NGHỈ NGƠI ...
Ta bỗng thấy cái hồn thiêng dân tộc
Từ đường cày để dựng nước phồn vinh
Bóng dáng này cộng hưởng cuộc tồn sinh
Từ xưa lắm kỷ nguyên đầu dựng nước
Chính là nó mở đầu cho cơ nghiệp
Hạt lúa nẩy mầm no ấm làng quê
Sự ra đi cho đến lúc quay về
Tiếng mõ thúc nhẹ bàn tay mục tử
Ánh mắt nhìn dễ chừng là vô lự
Mà cạn nguồn của dòng chảy tư duy
Sự yên nhiên mà thắp sáng ly kỳ
Trong quần thể dắt dìu nhau ấm lạnh
Dòng nước trôi vô hình dung lanh lảnh
Chảy tràn qua những ngõ ngách dặm ngàn
Bờ lách lau hựu tấn cuộc tân toan
Giờ gác ách của phút giây ngơi nghỉ
Đơn giản thôi mà vô cùng triết lý
Từ ngàn năm cứ vọng mãi thăng trầm
Mặc dù đây là ở chốn xa xăm
Mà gần lắm giáo khoa thư định vị
Chút thân thương gởi vào đây chăng nhỉ ?
Dáng quê mà là văn hiến tinh khôi
Có thể là không cạn được dòng trôi
Còn lưu viễn trong sử thi nông nghiệp .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]