Thứ Tư, 23 tháng 4, 2014
NẮNG VỀ BÊN THỀM BIỂN ...
Giờ ngơi nghỉ biển trầm tư bình thản
Mầu nhạt xanh sóng cũng lặng ru rong
Ôm cát bờ mầu trắng cánh cung vòng
Như chấm phá nét không gian vô nhiễm
Trời mây trắng cứ là trôi diệu viễn
Trong nền xanh muôn thuở của thiên hà
Cành cây vươn quang hợp đến từ xa
Để hòa quyện cái duyên cùng phong cảnh
Một bóng dừa lẻ loi dường cô quạnh
Không gió ru buông lọn tóc im lìm
Ánh nắng xuyên kéo sợi chỉ đường kim
Vào kẽ lá để đong đầy hoài cảm
Cây hoang dại phong rêu và bụi bám
Nên mầu xanh mang hơi hướm sông hồ
Bên ngọn đồi kéo một nét dài nhô
Ra mặt biển nghinh phong và chịu đựng
Giữa im lặng mà ngôn từ cảm hứng
Nhả dòng tơ ôm trọn một khung trời
Đến chân mây tầng bậc của ngàn khơi
Cũng im lặng tựa hồ cho bung vỡ
Từng âm vận của dòng trôi duyên nợ
Bên thềm mây hiệu ứng mối quan hoài
Dưới nắng trời mặt biển lặng gương soi
Cũng trong vắt như tâm hồn hiện hữu .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]