Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014
SỢI NẮNG MẦU XANH ...
Hồ nước ngọt ơi ! ta đến đây
Mùa xuân còn đó nước trong đầy
Nhìn từng viên đá nằm im cuội
Có lẽ ngàn năm soi bóng mây
Dưới nắng xuân rong những sợi vàng
Mầu trời ngọc bích rộng mênh mang
Dưới thềm mây trắng giăng đồi núi
Như điểm tình thơ cuối dặm ngàn
Hòn đá hình dung đủ dáng phơi
Rắn mầu sương gió đắp cơ ngơi
Phút giây giao cảm thềm du lữ
Nồng ấm vòng tay đẹp dáng ngồi
Bậc đá phong rêu tạo một sườn
Ngọn đồi ôm nước để tơ vương
Bóng cây xanh đứng - hồn du mộng
Trong nắng gần như để tỏ tường
Không sóng mà nghe tiếng xạc xào
Phản hồi theo gió tựa âm hao
Cho quê hương lạ thêm trầm tích
Nằm giữa hai Bang tự thuở nào ?
Như đã bay đi những lụy phiền
Mấy giờ trao gởi phút thần tiên
Hồ loang hơi nước se se gió
Man mác tình thơ , man mác duyên
Gần nửa vòng quay hướng mặt trời
Về đây cũng chỉ để đầy vơi
Buồng tim khối óc gom tình sử
Vào với xuân hồ dưới nắng ... ơi !
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]