Thứ Năm, 17 tháng 4, 2014
GIỮA MÙA PHƯỢNG TÍM ...
Họ của phượng lạc loài về xứ lạnh
Cao nguyên nhiều sương phủ nhớ nhung ơi !
Tím không gian chấm phá một khung trời
Để hoài cảm sụt sùi vào hư ảo
Đài hoa dài để no đầy diện mạo
Vẽ chân dung tiết tấu những băng tần
Lá đối nhau chuyên chở sắc văn lân
Và đằm thắm những lằn trôi vắng lặng
Từ lâu lắm mặc nhiên là ban tặng
Cho khung trời tha thiết một cảm quan
Cái lối đi đã dìu dặt đăng đàn
Hương vị nhụy âm thầm bay lãng đãng
Dù rét lạnh vẫn cạn nguồn khuếch tán
Nốt la trường la thứ mãi hoằng khai
Để ngàn dâu kéo vạch nối ngàn mai
Theo gót bước du nhàn trong ấm lạnh
Thoạt kỳ thủy giữa sắc mầu khô tạnh
Đã giao bôi trong ấy biết bao là
Cứ buông mành vào tận nẻo đường xa
Dung dăng để vành môi son dung dẻ
Mầu tím nhạt đi vào hồn tươi trẻ
Giấc mơ về đêm lữ điếm chơi vơi
Sự hồn nhiên hoa gấm để thơm đời
Giữa cái lạnh tiêu thiều hương lửa cũ
Cành ngã bóng những vòng ôm luân vũ
Lá đối xanh da diết dưới mây ngàn
Cài vào thơ đầm ấm sợi tơ loan
Cho cái đẹp lặng thầm đang bung vỡ
Phượng tím ơi ! con đường về duyên nợ
Se se lòng cái lạnh của Langbiang
Trải tháng năm thêu dệt một không gian
Mãi trôi dạt mỗi thời gian tần số .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]