Thứ Ba, 1 tháng 4, 2014
BÌNH MINH CÔN ĐẢO ...
Nghe Côn Đảo của một ngày nào đó
Lòng ngẩn ngơ với những chuyện hãi hùng
Mà bây giờ trông ngày tháng cầm chung
Đang mục kích cái không gian thi vị
Biển ôm núi tạo hình hài kỳ vĩ
Cứ vỗ bờ những đợt sóng đi hoang
Trong lặng yên nghe dao động khẽ khàng
Sự âm vọng từ ngàn xưa vọng mãi
Trời bình minh nhẹ mầu mây quan tái
Trong lặng thầm trôi dạt sợi hồng phai
Ánh vần dương cái dòng chảy hôm mai
Mầu huyễn hoặc nhô lên từ mặt biển
Dừa tối bóng vươn tay dài hiển hiện
Ru theo bao cơn gió thổi ngàn khơi
Cái mà từ bao kiếp ấy xa xôi
Đang đỏm sắc lệ kiều cho Côn Đảo
Đợt sóng đi dệt tơ cho diện mạo
Mặt nước ngại ngùng phiên bản bình minh
Dù trùng lai để dáng dấp tồn sinh
Sự khắc khoải với trăng chiều duyên nợ
Buổi yên lặng như đếm từng hơi thở
Đang đồng hành vào giây phút trao cho
Âm vận trôi tình tiết của dòng thơ
Từng giai điệu thăng trầm và cô đọng .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]