HUYỄN HOẶC DẶM NGÀN ...
Mây cũng vươn cao tít đỉnh trời
Phút soi vùng sáng dẫn đường trôi
Qua sườn đỉnh lạnh chìm hư ảo
Níu gọi buồng tim xóa thế đời
Cái thế đời luôn có rứt ray
Quên đi tất cả để nơi đây
Thời gian trong vắt hồn phiêu lãng
Không khí êm đềm sắc tịnh chay
Dáng đá bình yên phủ sắc đêm
Lạnh se lịm tím vấy vương niềm
Chỉ còn dầm thấm mùi hương mộng
Giây phút mặn mà trao gởi tim
Bất giác nghe trong ấy lặng thầm
Vang vang nốt nhẹ hải triều âm
Không gian dành để hồn du mộng
Diễm tuyệt tình thơ phím nguyệt cầm .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]