Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016
MỘT THOÁNG CAO NGUYÊN ...
Trời xuân cao rộng quá
Màu ngọc bích xa xôi
Mây trắng bay nền nã
Điểm xuyết thêm bầu trời
Nắng phơi màu vạn vật
Màu vàng non sắc xuân
Gió ấm nồng gieo rắc
Lang thang không điểm dừng
Thông ngàn ru khoan nhặt
Âm vận ấy trăm năm
Riêng phương trời Đà Lạt
Mùa xuân trôi đằm đằm
Cùng ngồi nhìn thung lũng
Màu hoa tím gió đùa
Trong thảo nguyên ngập nắng
Khẽ khàng khúc nhạc khua
Những mái nhà im lặng
Xào xạc bụi chuối lay
Ấm nồng qua ánh nắng
Trao đổi nhau đôi tay
Mùa xuân trôi theo nắng
Cao nguyên đầy bướm hoa
Tình thơ càng trĩu nặng
Gót bước trải ngàn xa .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]