Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2016
ĐÀO TIÊN ...
Tiếng đào tiên có từ thời không biết
Mà chết danh cho mãi đến bây giờ
Cứ luân lạc khẽ khàng trong tha thiết
Nỗi cạn lòng bao thế hệ người thơ
Màu hồng ấy dễ chừng thời con gái
Má căng tròn để hứa hẹn thời gian
Qua tầng bậc của trăm chiều biên tái
Của dòng mơ phiêu diễu sợi tơ loan
Trong ánh nắng màu vàng xuân gội tưới
Phong rêu lên những chiếc lá màu xanh
Sự giao thoa sắc màu đang tơ sợi
Chút suy tư bung vỡ chợt vây quanh
Cùng lặng lẽ trầm tư và chiêm nghiệm
Cuộc sử thi nào đó đã âm thầm
Hương thơm tỏa từ trong thời hoài niệm
Tiên và người bắt nhịp nốt hòa âm
Giữa ngày xuân mang tâm hồn du lữ
Đứng bên vườn thượng uyển buổi hôm nay
Cứ đầy ắp bao tự tình ngôn ngữ
Gạn lọc cho giây phút ấm vòng tay .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]