Thứ Tư, 3 tháng 2, 2016
LẮNG ĐỌNG NỖI NIỀM ...
Lặng bặt không gian mãi kéo dài
Xóa tan tất cả vị trần ai
Trải lòng ra để mà gom nhặt
Góc cạnh dung môi nét kéo dài
Màu của thiên nhiên ngọc bích trầm
Dịu mềm tơ sợi mỏng thanh âm
Nghiễm nhiên rộn rã trong lồng ngực
Những nốt nhạc la trải lặng thầm
Bên ấy dường như có mặt trời
Hằn lên mép đá sáng xa khơi
Màu tơ sợi đó vương sườn gấm
Có bóng mây về thắp cạn vơi
Nước ấm dòng lơ rất diễm tình
Chút màu sáng nắng phút bình minh
Rắc gieo hoài cảm pha bờ cát
Bóng ngã cây xưa ngát lộ trình
Da diết biết bao với mặn nồng
Đường xuôi vạn lý buổi hằng mong
Điểm dừng man mác trôi dòng chảy
Âm vận tình thơ cạn nhớ trông .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]