MỘT KHOẢNG NẮNG TRỜI ...
Nắng màu vàng nõn nắng ơi !
Trên cao nhìn xuống tơ rơi lụa là
Một vùng dệt gấm thêu hoa
Nửa lưng chừng núi , nửa là cỏ non
Núi cao hiu quạnh mỏi mòn
Phong rêu thế kỷ héo hon sắc màu
Tiếng con suối nhỏ cơ cầu
Trôi đi dòng chảy trắng phau nẻo đàng
Vô tình thông đứng phân ban
Nắng soi cành lá nắng vàng thân cây
Bờ sông cỏ mọc vơi đầy
Sắc xanh thiên cổ vướng vây dặm ngàn
Nước triều của thuở hồng hoang
Nguồn trên đổ xuống nước loang trắng ngần
Thông già bắc nhịp ái ân
Đi qua dòng nước đường vân cỗi cằn
Lá xanh gió nhẹ lăn tăn
Ru rong giai điệu tơ trăng nhạt nhòa
Mậy trời nhuận sắc gấm hoa
Màu xanh còn lại như là ngại e
Bên dòng thời khắc lạnh se
Để thơ hợp vận môi che nụ hồng
Buổi mai dìu dặt tơ đồng
Tình thơ lỏng phím ấm nồng vòng tay .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]