HOÀNG HÔN Ở ĐỒNG CAO .
Cũng là của trăm năm
Mà bao giờ cũng thế
Dù rộn ràng dâu bể
Cứ vằng vặc tơ mềm
Màu mây cam êm êm
Dặt dìu và tơ sợi
Sự khói sương diệu vợi
Se tím mỗi hồn ai
Núi lẳng lặng hôm mai
Trầm tư và sũng ướt
Làn sương trôi mà mượt
Như trầm lắng bao điều
Vầng dương đỏ tơ thiều
Lặng thầm mà ngọt mật
Bóng mây nằm ẩn khuất
Cắt nét đẹp huyền mơ
Không gian trong ảo mờ
Để sáng trong giai điệu
Tơ mềm như tóc liễu
Tràn ngập cả không gian
Rong ruổi giữa chặng đàng
Ướp tràn đầy hương mộng
Gió về reo lồng lộng
Vẫy gọi dậy tình thơ .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]