THẠCH NHŨ BĂNG TRONG HANG ĐỘNG ...
Qua hang động tinh thể băng thạch nhũ
Sự mượt mềm trầm tích nét đài trang
Dường lơ mơ mà thật rất ngỡ ngàng
Cái dáng vóc mang hình hài con gái
Ánh sáng vàng sắc mầu chiều còn lại
Sắc mầu xanh để chút ít lặng thầm
Ở ngoài trời cái rét lạnh căm căm
Mà nơi đây ấm nồng niềm giao cảm
Rũ sạch trong chặng đường dài bụi bám
Để hòa lòng chiêm ngưỡng tự tình băng
Trong vòng tay anh có thấy gì chăng ?
Mầu sắc ấy của khung trời no ấm
Quê hương mình không còn gì lạ lẫm
Mỗi khi ta đặt gót ở xa về
Đã mang theo cái giây phút say mê
Để rưng rức buồng tim ngày du lữ
Vẫn còn đó sợi tơ mềm dòng sữa
Từ trên cao giọt xuống nhẹ qua thềm
Tiếng tơ rơi như dải lụa nhung mềm
Để hóa đá cho ngàn đời chiêm ngưỡng
Lồi lõm vậy mà êm đềm vô lượng
Khoảnh khắc thời gian chan chứa vô ngần
Trái tim hồng trong vắt sự thanh tân
Mới đón nhận không gian này kiều mị
Không bao giờ sắc mầu kia hoen rỉ
Trăm năm rồi và có thể ngàn năm
Đóng góp cho gót bước khách du nhàn
Những giây phút êm đềm và thanh thản .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]