HỒ ĐA THIỆN MỜ SƯƠNG ...
Buổi sáng dậy nhìn qua song lãm thúy
Sương còn se theo gió sợi tơ mềm
Hương còn nhòa nhụy vị của mầu đêm
Cùng thanh thản ấm nồng nhìn qua cửa
Hồ Đa Thiện như bức tranh một thuở
Còn trong sương dòng nước lắng đa tình
Nắng nhẹ vàng phơn phớt gió lung linh
Chút lãng mạn theo vòng tay khép nhẹ
Núi bên kia sự nhạt mờ e lệ
Ngâm mình sương lãng đãng chút u hoài
Chìm xuống dòng nước lặng phẳng gương soi
Bung vỡ hết nỗi niềm ngày trao gởi
Thông lay gió âm thanh mùa diệu vợi
Chút phong thu cho quang cảnh mượt mềm
Khẽ khàng nhau trong giây phút anh em
Cùng tận hưởng sự cạn nguồn tình tứ
Không gian của chặng đàng thơ phiêu lữ
Cuối đường hầm ánh sáng đã bùng lên
Đà Lạt xưa im lặng giữa trời quên
Giờ thức dậy thắp lên đầy hột lạc
Sáng cái lạnh còn đang trong tản mác
Vẫn còn nồng hơi ấm của hương yêu
Đà Lạt như vực dậy một tín điều
Ngày xưa cất để bây giờ soạn lại
Bằng vần thơ những âm vần luyến ái
Xứ sương mù ghi dấu ấn vàng son
Để ngày mai dòng chảy cứ có còn
Từng âm vận mặn mà hương lửa cũ .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]