MẦU LÁ RƠI LÃNG MẠN ...
Không phải mùa thu rớt lá vàng
Mà đây kiều mị cảnh Nam Hàn
Những ngày xuân đã lên mầu ấm
Mà vẫn đầm đìa nét chứa chan
Chan chứa mỗi lòng một nét riêng
Con đường đất ấy giữa bình yên
Lá khô xào xạc ru lòng đất
Như thoảng âm thanh đến cuối miền
Cây đứng cũng riêng một sắc mầu
Mô hình lãng mạn ở bên nhau
Dặt dìu hòa khúc vào yên lặng
Bên một dòng sông xiết chảy mau
Cách một đường bay cây số ngàn
Về miền lạnh giá tím quan san
Để xuân sưởi ấm tình du lữ
Và lá khô gieo khúc nhạc hoan
Hoan nhạc vào tim rộn rã mùa
Song hành gót bước gió rong đưa
Để thơ ghép vận trong mầu ngọc
Cái của bây giờ nốt của xưa
Đôi mắt trái tim rất trữ tình
Giao hòa cảnh sắc giữa bình sinh
Nam Hàn còn mãi trang thơ gởi
Thơ của hôm nay của chúng mình .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]