ĐÊM TRĂNG THÀNH PHỐ BẢO LỘC ...
Ánh trăng nơi ấy lạc loài
Trên vùng ánh sáng cảm hoài man man
Lạnh lòng lạnh cả không gian
Ấm tình giao ngộ chặng đàng trao cho
Nước yên từ buổi qua đò
Lãng du ánh điện tơ so cung đàn
Thẫm đen cây bóng ngỡ ngàng
Nhạt nhòa cái ánh đèn loang mặt thềm
Con đường khuya khoắc anh em
Mặt ta luy cỏ cái nền nước ôm
Không gian cô đọng Già Lam
Dường nghe có tiếng chỉ cam nốt trầm
Gió bay giai điệu thì thầm
Len vào dòng máu giọt trầm tư thơ
Và nghe mặt nước xao bờ
Âm thanh nhẹ mỏng như tờ giấy thêu
Giọt sương rơi nhẹ trong veo
Nằm trên mái tóc sương chiều em anh
Dòng trôi cứ mãi tơ mành
Kéo dài lắng đọng phong thanh bổng trầm
Sụt sùi mà cũng nín câm
Để chung cộng hưởng nụ mầm môi hôn .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]