TRĂNG LÊN ... Ở nơi ấy cây đa và thằng Cuội Nhô qua mây để tròn trĩnh Quảng Hàn Một chút thôi mầu sắc ấy đi hoang Vào cõi thật giữa vô cùng huyền ảo Đan thanh ơi ! đã hoằng khai diện mạo Đêm của rằm và cái lạnh hoang vu Giữa thiền không và giữa của ôn nhu Không tiếng gió - khúc tình rơi đôn hậu Sô cô la nhạt bầu trời tiết tấu Khâm hoài cho một buổi đứng cơ hồ Một mình thôi để vây bắt đuổi xô Giữa vắng lặng dễ chừng không thể tỏ Mây sấp xuống để nằm nghe hơi cỏ Đang lạc loài mà vẫn đứng ru rong Hạt cát không lăn kết lại thành vòng Làm tê điếng cái vòng quay trái đất Ít có thể - mà đây là cõi thật Hư phù trong lăng kính buổi tao phùng Một lần thôi là dấu chấm cầm chung Trong giây phút bên thềm hiên vị ngã Ta viết lại mấy vần thơ đại nhã Mà cứ nghe trong ấy vọng âm thầm Cuối lộ trình một ngôn ngữ phúc âm Rất lý thú trong nhãn cầu hạ mục |
Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]