HOÀNG HÔN CỦA HẠ ... Chiếc cầu ấy buổi cạn nguồn sông nước Chiều quê hương cẩm tú bức dư đồ Dòng sông trôi dưới ấy sẽ về mô ? Mà nhất định mang phù sa no ấm Mây vân cẩu đan theo đường hoa gấm Phân ranh ngôi rẽ quạt của chiêu dương Những nhành cây thở hít khí vô thường Đang xếp lá để đi vào đêm ngủ Những nhịp cầu - xa khơi - ngày tháng cũ Kết chiều dài trầm mặc với thời gian Cắt đường mây qua ánh sáng trễ tràn Chút diễm lệ của tà huy thoáng chốc Trời vào hạ khí bay nghe khô khốc Mà bây giờ lại giây phút hoang mê Bay vào thơ là giai điệu hẹn thề Trên dòng nước nổi trôi thuyền dạ lữ Dường đã hết biết bao là ngôn ngữ Vẫn chưa cùng - tuyệt bút của trần gian Tạm mà thôi mà cũng rất chứa chan Qua đường nét cuối ngày trong tiết hạ . |
Thứ Hai, 20 tháng 5, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]