Thứ Tư, 1 tháng 5, 2013
NẮNG TRẢI MẶT HỒ ...
Dù hột lạc cao nguyên mà thỉnh thoảng
Những tên hồ như biện chứng nhân sinh
Của tư duy khắc khoải rất vô hình
Mà dung mạo thì tuyệt vời diễm ảo
Dù phong trần mấy phen mờ vai áo
Vẫn mặn lòng qua tầm mắt mầu xanh
Đỉnh núi xa xôi sương mỏng ngâm mình
Như một thoáng liêu trai vây cảnh sắc
Bờ kè nép theo đường đi thẳng tắp
Bên mặt hồ ẩn hiện một mầu mây
Tiếng ru thông dìu dặt những vơi đầy
Mang âm khúc tình thơ xưa Hàn Mặc
Hoa loáng thoáng trong nắng mầu đỏ ngắt
Nhịp cầu cây nho nhỏ dạng thơ Kiều
Im lặng chừng mà mượt khúc tương tiêu
Theo dòng nước mặt hồ về cuối nẻo
Rừng vẫn thiêng phơi mầu từ thiên cổ
Trầm mình trong khung cảnh xứ mù sương
Du thuyền trôi giữa dòng chảy vô thường
Tuy chấm phá mà vô cùng thi tứ
Thời gian ơi ! bây giờ quên thế sự
Gạn vào lòng một tình khúc thiền không
Để cho thơ bay bổng khỏi qua hồn
Thành giai điệu ghép vào trang giấy cảo .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]