HỒ ĐẠI LÃI ... Dù mùa hạ mà không gian xanh mát Cứ mượt mềm tơ sợi những hồn thơ Ta đứng đây không biết tự bao giờ Mà hồ dễ như không còn nhớ nữa Không gian lặng đang có gì chan chứa Nặng cung đường và đầy ắp hành trang Buổi du thơ mà lưu luyến tiềm tàng Và khắc khoải cứ hoài mong diệu viễn Hồ nước bình yên bóng cây lay chuyển Những đường tơ rơi rớt nụ xanh mầm Chừng xa nghe trong ấy một hồi âm Cái nắng hạ cợt đùa phòng lãm thúy Sự ngăn nắp những không gian nhà nghỉ Còn ấm nồng hương vị ấy vào đêm Thông dáng trăm năm rung tóc mượt mềm Như cái thuở đài trang trong liễu truyện Cảm nhận được làn hơi nồng xao xuyến Lay không gian xiết mạnh lại vòng tay Cảnh thiên nhiên vẫy gọi vị mê say Làm bung vỡ sự tâm đầu ý hợp Đại Lãi ơi ! ngoằn ngoèo như tia chớp Trọn không gian " đổi gió " lặng đôi bờ Và giờ đây sũng ướt những lời thơ Mà trong đó là buồng tim rạo rực . |
Thứ Tư, 15 tháng 5, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]